“Cậu chủ lớn, tôi vẫn luôn nghe theo chỉ thị của anh mà, anh bảo tôi đi hướng đông, tôi còn không dám nhìn sang hướng tây.
Tiểu Lưu không tin những gì cậu chủ lớn nói, cảm thấy anh lấy mình ra làm vui vẻ, từ kính chiếu hậu nhìn chằm chằm vào nụ cười kỳ quái của anh vài giây, cậu ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, cuối cùng thông minh hỏi một câu: “Cậu chủ lớn, không phải anh lại muốn để cho tôi đi đối phó với người phụ nữ Trình Giai kia đấy chứ?”
Mặc Tu Trần chỉ cười không nói gì.
~k& Trên con đường chính dẫn đến bệnh viện Khang Ninh, ba chiếc xe đang chạy với tốc độ như nhau.
Những nhà cung cấp dược liệu đó đi trên một chiếc xe thương vụ, đi cùng với Lý Thiến. Đàm Mục đi xe của Cố Khải, trước khi lên xe, Lạc Hạo Phong nói mình có chuyện muốn nói với Ôn Nhiên, nên cô lên xe của anh ấy.
“Vừa nãy anh nói có chuyện, là chuyện gì thế?”
Trên ghế phụ, Ôn Nhiên bình tĩnh nhìn Lạc Hạo Phong đang lái xe, anh ấy gần như lúc nào tâm trạng cũng rất tốt, là một người rất biết cách sống.
Lạc Hạo Phong quay đầu nhìn cô, cười nói: “Có chuyện thú vị, không biết cô có hứng thú không. Tôi nói trước nhé, tôi không hỏi ý kiến của cô, là tôi nói với cô một tiếng.”
Trong mắt Ôn Nhiên hiện lên một chút kinh ngạc, thản nhiên hỏi: “Có chuyện thú vị gì thế.”
Bát kể là chuyện gì, ít nhiều gì cũng liên quan đến cô, cho dù không liên quan đến cô thì cũng liên quan đến những người xung quanh cô, nếu không, Lạc Hạo Phong cũng sẽ không nói cho cô biết.
Một nụ cười xấu xa hiện lên trên khuôn mặt yêu nghiệt của Lạc Hạo Phong, giọng nói vui vẻ: “Người phụ nữ tên Linda mà ngày hôm qua cô và Bạch Tiểu Tiểu gặp ở trong cửa hàng ý, cô còn nhớ không?”
Giữa lông mày Ôn Nhiên hiện lên một tia nghỉ hoặc: “Nhớ, có chuyện gì sao?”
“Ngày mai cô ta sẽ đi gặp ba mẹ chồng tương lai, chính là ba mẹ của Tiêu Dục Đình chồng chưa cưới trước đây của Bạch Tiểu Tiểu. Mấy ngày nay tôi nhàn rỗi quá, định đi tìm chút thú vui, nói cho ba mẹ Tiêu Dục Đình biết bộ mặt thật của Linda, làm cho giấc mơ giàu sang của cô ta tan tành.”
Nói đến cuối cùng, vẻ xấu xa trong mắt Lạc Hạo Phong càng trở nên đậm hơn, nghĩ đến khuôn mặt tái nhọt của Linda, dáng vẻ giải thích không nồi, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài kiêu ngạo của cô ta, anh ấy liền cảm thấy vui vẻ.
Khóe miệng Ôn Nhiên giật giật, thú vui của anh chàng Lạc Hạo Phong này thật là đặc biệt. Nhưng mà, cô một chút cũng không phản đối, lại còn đồng ý với cách làm của anh ấy, chuyện giữa Linda và Tiêu Dục Đình cô quản không được. Nhưng hôm qua cô ta nói với Tiểu Tiểu những lời đó, cô thật sự rất tức giận.
Tiêu Dục Đình vì cái cô Linda đó mà phá vỡ hôn ước với Tiểu Tiểu, có lẽ lúc trước chỉ bị cô ta mê hoặc, không hề biết bộ mặt thật của cô ta.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của cô cũng mang theo ý cười, vui nói: “Được đó, anh cố gắng hết sức mà làm, tôi cũng không vừa mắt cái cô Linda đó. Nếu cô ta thật sự gả vào nhà họ Tiêu, sau này sẽ đụng mặt Tiểu Tiểu, không biết đến lúc đó cô ta sẽ kiêu ngạo thành bộ dáng nào.”
Lạc Hạo Phong bật cười, có chút ngạc nhiên nhìn Ôn Nhiên: “Tôi nghe Tu Trần nói, cô tốt bụng lại còn ngây thơ. Không ngờ tới cô cũng có một mặt xấu xa như vậy đó, nếu cô cũng cảm thấy có hứng thú thì đến lúc đó tôi sẽ tặng cho cô một video miễn phí.”
“Anh có thể lấy video á, anh có biết bọn họ hẹn ở đâu không?”
Xem ra anh chàng này cũng rất quen thuộc với thành phố G đấy nhỉ.
Lạc Hạo Phong nhếch mày tự tin nói: “Đương nhiên là tôi biết, nếu không thì tôi chơi như thế nào được, cô chỉ cần chờ xem sắc mặt tái nhợt của Linda là được.”
Ánh mắt Ôn Nhiên lóe lên, sắc bén nhìn chằm chằm Lạc Hạo Phong, nghỉ ngờ hỏi: “Tại sao đột nhiên anh lại quan tâm đến chuyện của Linda thế, không phải là anh thích Tiểu Tiểu rồi đấy chứ?”
“Cắt, thích cô ấy? Tôi không ngốc cũng không mù, làm sao tôi ñ có thể thích con nhóc mồm mép