Bạch Tiểu Tiểu bĩu môi, phàn nàn hỏi: “Nhiên Nhiên, chuyện vui như này sao cậu lại không nói với tớ, còn chuyện liên quan đến Linda đó nữa. Hôm đấy cô ta kiêu ngạo như con công, tớ thật sự nóng lòng muốn nhìn xem cô ta khóc đến chết như thế nào đó.”
Ánh mắt của Ôn Nhiên thoáng qua một chút sửng sốt, có chút ngạc nhiên nhìn về phía Lạc Hạo Phong, chuyện của Linda anh ấy cũng nói với Tiểu Tiểu rồi?
“Vốn dĩ tôi không muốn nói với Bạch Tiểu Tiểu đâu, nhưng tối hôm qua tôi bị hai người phụ nữ xấu xí đó làm cho buồn nôn cả một đêm, nếu hôm nay tôi không tìm mỹ nữ đi cùng, chắc chắn cả một ngụm nước tôi cũng không uống nồi. Hơn nữa, cô ấy là nhân vật chính, tôi đương nhiên phải nói với cô ấy rồi, cô lại không thể đi xem kịch cùng tôi, đúng chưa!”
Nói đến cuối cùng, Lạc Hạo Phong còn nhướng mày đẹp trai, khóe mắt liếc nhìn Mặc Tu Trần, âm thầm ra hiệu với Ôn Nhiên, lần sau đừng để Mặc Tu Trần làm chuyện xấu xa như vậy nữa.
Ôn Nhiên khẽ cau mày, có chút lo lắng Bạch Tiểu Tiểu sẽ bị mấy lời ngon tiếng ngọt của Lạc Hạo Phong mê hoặc, cô ấy vừa thất tình, lúc này dễ động lòng nhất.
Mà Lạc Hạo Phong lại là con nhà giàu, cao thủ tình trường, nếu Tiểu Tiểu bị ấy anh làm tổn thương…
“Nhiên Nhiên, chúng ta nên đến công ty thôi. Để những vị giám đốc đó đợi quá lâu cũng không tốt lắm.”
Mặc Tu Trần liếc mắt cảnh cáo Lạc Hạo Phong, cụp mắt nhìn Ôn Nhiên, nhẹ giọng nói.
“Vâng!”
Ôn Nhiên mím môi, nhẹ nhàng đáp một tiếng, từ trước đến nay Tiểu Tiểu luôn thích chơi đùa náo nhiệt, tỏ ra rất thích thú với lời đề nghị của Lạc Hạo Phong, nếu bảo cô ấy không đi thì nhất định sẽ làm cô ấy mắt hứng.
*w& Tập đoàn MS.
Khi Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên đến, bên ngoài tòa nhà đã bị các phóng viên bao vây.
Hai người không hề đến muộn, đến nhà Trình Giai xem kịch, sớm hơn giờ làm việc bình thường một chút, vì vậy hai người đến đây vừa kịp giờ làm việc.
Những phóng viên này cũng vội vã chạy từ nhà của Trình Giai đến, nhưng bọn họ đã rời đi trước nên đến đây sớm hơn vài phút.
Ánh sáng nhấp nháy liên tục phát ra, Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên đi cạnh nhau đi về phía cửa quay của tòa nhà, trai tài gái sắc, thật đáng ngưỡng mộ. Tuy nhiên, điều đáng ngưỡng mộ nhất chính là sự dịu dàng của Mặc Tu Trần dành cho Ôn Nhiên, ánh mắt của anh nhìn cô là sự dịu dàng mà bọn họ chưa từng tháy.
Giọng điệu nói chuyện với Ôn Nhiên ấm áp, cưng chiều mà mọi người cũng chưa từng thấy. Hai người bị một đám phóng viên và các cấp cao vây quanh, đi về phía thang máy đặc biệt.
“Nhiên Nhiên, đi thôi.”
Có người mở cửa thang máy, Mặc Tu Trần đảo mắt, nhẹ nhàng nói với Ôn Nhiên đang ở bên cạnh. Sau đó đưa cô vào thang máy, vài người cấp cao đi theo vào thang máy, thang máy của phóng viên là ở bên cạnh.
Khi cửa thang máy vừa đóng lại, Mặc Tu Trần đưa tay vén vài sợi tóc sau tai Ôn Nhiên, động tác vô cùng nhẹ nhàng.
xk*& Ôn Nhiên đi cùng Mặc Tu Trần đến hội đồng quản trị, chứng kiến khoảnh khắc anh trở thành chủ tịch của tập đoàn. Đàm Mục nhận lệnh, đích thân đến bệnh viện đón Ôn Cẩm đến nhà máy dược phẩm của Ôn thị.
Đi cùng nhau còn có Lý Thiến..
Dường như Ôn Cẩm có tâm trạng không tốt lắm, trong lời nói có chút phiền muộn.
Từ lúc nhận được cuộc điện thoại của Mặc Tu Trần vào buổi sáng nay, tâm trạng của anh ấy đột nhiên xấu đi. Người đàn ông kiêu ngạo kia, anh ta thông báo qua điện thoại cho mình biết, Nhiên Nhiên phải đi cùng anh ta đến gặp ban giám đốc, hôm nay không thể đến nhà máy dược phẩm.
Còn nói cái gì mà, nếu mình có thể quay lại quản lý nhà máy dược phẩm, sau này anh ta sẽ để Nhiên Nhiên làm thư ký riêng cho anh ta, cô sẽ không phải vất vả như vậy nữa.
– Anh ta còn vờ vĩnh để Đàm Mục đến hỗ trợ, sợ người bệnh như mình không thể đứng vững, không thể khuất phục được Chu Minh Phú.
Trên thực tế, tối hôm qua Ôn Cẩm đã gọi cho bạn của mình ở đồn cảnh sát, bảo anh ta canh gác gần nhà Chu Minh Phú, để phòng khi ông ta nhận được tin tức sẽ trốn thoát.
Nhưng anh ấy lại không ngờ, ông ta thật sự chó cùng rứt giậu ra tay với Nhiên Nhiên. May mắn Nhiên Nhiên trốn thoát được, Nhiên Nhiên đã bắt được hai người phụ nữ mà ông ta xúi giục đến bệnh viện.
Tối hôm qua,