Ngày hôm sau, cả ngày Trì Tảo Tảo đều mất tập trung.
Đường Hoàn Quân đến trường học đón cô tan học, mang theo cô lại đi leo núi, sau đó ở trên núi làm bài tập.
Nhưng, không biết vì sao, hôm nay cô hoàn toàn không có tâm trạng học tập, Đường Hoàn Quân nói vài câu cô đều không nghe lọt tai.
Dường như người đàn ông kia phát hiện, vỗ trán Trì Tảo Tảo một cái.
"A?" Trì Tảo Tảo bị đau kêu một tiếng, xoa trán trừng mắt về phía Đường Hoàn Quân: “Anh làm gì vậy?"
"Hôm nay em bị sao vậy? Hoàn toàn không tập trung gì cả!"
Trì Tảo Tảo chôn đầu vào cuốn sách, than thở: “đang phiền lòng."
Đường công tử cau mày: “Gặp phải chuyện gì?"
Trì Tảo Tảo đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn xem Đường Hoàn Quân, trừng mắt nhìn, méo miệng nói: “Em hỏi anh một vấn đề, anh phải thành thật trả lời em, được không?"
Đường công tử gật đầu: “Em hỏi đi."
"Anh nói xem, đàn ông thường thích loại phụ nữ như thế nào?"
Cô cảm thấy, nếu nói đẹp đẽ thì cô cũng không xấu nha, hơn nữa, vóc người cũng rất tốt, còn có, mỗi ngày cô sớm chiều ở chung với người đàn ông kia, tại sao giữa bọn họ vẫn không bén lửa chứ?
Đến cùng là đàn ông thường thích loại phụ như thế nào?
Cô rất muốn biết.
"Trì Tảo Tảo, bây giờ đang học tập, tại sao trong đầu em lại chuyển tới vấn đề thô tục này?"
Đường Hoàn Quân chỉ trích.
Trì Tảo Tảo thở dài, khuôn mặt ủ rũ: “Em chính là muốn biết, đến cùng anh ấy có thích em hay không, nếu như anh ấy không thích em, vậy thì anh ấy cũng phải nói một chút chứ, cả ngày mặt lạnh, hỏi anh ấy cũng không trả lời em."
Nghe nói như thế, Đường Hoàn Quân có loại dự cảm xấu.
"Em nói anh ấy, là Diệp Khuyết?"
Anh không hy vọng Trì Tảo Tảo gật đầu, nhưng cô nương kia, vẫn cứ như chém đinh chặt sắt nói với anh: “Đúng vậy, ngoại trừ anh ấy ra thì còn có thể là ai?"
"Không thể!" Đường Hoàn Quân bật thốt lên.
Trì Tảo Tảo kinh ngạc nhìn chằm chằm anh: “Anh nói cái gì không thể?"
Trì Tảo Tảo không phát hiện, sắc mặt Đường công tử tối sầm, còn thêm một tầng băng sương nhợt nhạt, ý lạnh lan tràn.
"Anh nói, anh ấy không thể thích
cô gái như em."
Trong lòng Trì Tảo Tảo cứng lại, mặt chất vấn Đường Hoàn Quân: “Em là cô gái như thế nào? Dựa vào cái gì anh ấy không thích người như em?"
Dùng ánh mắt xem thường đánh giá trên dưới Trì Tảo Tảo, Đường công tử không chút khách khí nói: “Trước tiên không nói anh ấy lớn hơn em mười tuổi, mà hơn nữa, em nhìn em xem, trước không lồi, sau không cong, có chỗ nào hấp dẫn mắt đàn ông chứ? Em biết đàn ông yêu nhất cái gì ở con gái không?"
Trì Tảo Tảo thật đau lòng, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Đường Hoàn Quân: “Đàn ông yêu nhất cái gì của con gái?"
"Ngực lớn!"
"..." Ngực lớn?
Trì Tảo Tảo cúi đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm bộ ngực của mình, cô mặc đồng phục học sinh, hình như, không hề nhìn thấy ngực lồi ra.
Cô lý sự, giận dữ trừng mắt Đường Hoàn Quân: “Anh nói bậy, anh ấy mới sẽ không tầm thường như vậy."
"Ha ha!" Đường Hoàn Quân cười khẽ, đứng dậy đi lên phía trước, quay lưng về phía cô: “Trì Tảo Tảo à, em chính là tóc dài, kiến thức ngắn, một con Hỉ Thước nhỏ bị nuôi dưỡng trong lồng vàng, căn bản không biết bên ngoài phồn hoa thề nào, có bao nhiêu phụ nữ xinh đẹp quyến rũ."
"..."
Đường Hoàn Quân xoay người nhìn cô, mày kiếm hơi nhíu: “Hay là, anh dẫn em đi xem một chút?"
Trì Tảo Tảo tỉnh tỉnh mê mê: “Đi xem ở đâu?"
Người đàn ông cười khẩy, đi tới nhặt túi sách lên vác trên vai, nắm tay Trì Tảo Tảo rời khỏi.
"Đến nơi em sẽ biết."
Hai người lên xe, xe đi thẳng tới khu phố bar nổi tiếng nhất thành phố.