Buổi tối
Đi dạo chán chê, ba người trở lại khách sạn, Trì Tảo Tảo mệt đến mức vừa leo lên giường liền ngủ.
Triệu Tư Tư định kéo chăn đắp cho Trì Tảo Tảo, thì bị Diệp Khuyết dùng ánh mắt ngăn lại.
Diệp Khuyết đi đến trước giường Trì Tảo Tảo gọi: “Dậy đi, tắm đã rồi ngủ.”
Đi dạo cả ngày, bụi bặm, nếu không tắm rửa đã ngủ, không tốt cho làn da.
Diệp Khuyết là người thích sạch sẽ.
Giống như hiện tại, thấy Trì Tảo Tảo đã ngủ, nhưng lại chưa tắm rửa, thì nhất định phải gọi dậy.
Nhưng Trì Tảo Tảo không có phản ứng gì.
Diệp Khuyết gọi là việc của Diệp Khuyết, Trì Tảo Tảo ngủ thì cứ ngủ.
“Tảo Tảo, có dậy không?” Diệp Khuyết kiên nhẫn gọi.
Trì Tảo Tảo ngủ mơ mơ màng màng, xua xua tay: “Đừng ồn, lăn qua một bên đi.”
Triệu Tư Tư cười cười, đi qua kéo chăn cho Trì Tảo Tảo: “Khuyết, cứ để em ấy ngủ đi!”
“Em đi ra ngoài.” Diệp Khuyết ra lệnh.
Triệu Tư Tư ngạc nhiên, không hiểu.
Diệp Khuyết ngẩng đầu nhìn cô: “Em đi ra ngoài đi, lát nữa anh sẽ tìm em sau.”
Đây là vấn đề lịch sự với phụ nữ, mặc dù không thích Triệu Tư Tư, nhưng Diệp Khuyết vẫn kiên trì với nguyên tắc.
Trì Tảo Tảo không thể ngủ như vậy, nếu không, anh mang cô theo bằng không à.
“Vậy được rồi, em về phòng tắm rửa đây.” Triệu Tư Tư nói xong, liền đóng cửa đi ra ngoài.
Triệu Tư Tư đi rồi, Diệp Khuyết lại nhìn Trì Tảo Tảo đang ngủ say, sau đó duỗi tay bịt mũi Trì Tảo Tảo.
“A ~~” Trì Tảo Tảo bị đánh thức, mở to mắt nhìn Diệp Khuyết, bĩu môi kêu lên: “Làm gì vậy?”
“Dậy tắm rửa.” Anh nói.
Trì Tảo Tảo không cho là đúng, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ: “Một buổi tối không tắm thôi mà? Em rất mệt, em không tắm đâu.”
“Anh tắm giúp em.”
Gì?
Trì Tảo Tảo mở hai mắt, nhìn Diệp Khuyết, lông mi như cánh bướm chớp chớp, sau đó ngồi dậy: “Thật sao?”
Hiển nhiên, Trì Tảo Tảo rất kích động.
Không chỉ có kích động, còn nhiệt
huyết sôi trào.
“Không.” Diệp Khuyết tạt một chậu nước lạnh.
Trì Tảo Tảo chán nản: “Người xấu, lừa đảo.”
Trì Tảo Tảo chuẩn bị lăn ra ngủ tiếp, thì đột nhiên bị Diệp Khuyết ngăn lại, vẻ mặt còn rất nghiêm túc.
“Trì Tảo Tảo, đêm nay em không muốn ngủ với anh hả?”
“……” Diệp Khuyết rốt cuộc có ý gì?
Anh biết thừa cô thích ngủ với anh, vì sao còn hỏi như vậy?
Trì Tảo Tảo không dám trả lời, sợ anh lại lừa cô.
“Đi tắm đi, anh ở bên ngoài chờ em. Hay em muốn ngôi sao kia bò lên giường anh?”
Trì Tảo Tảo sửng sốt vài giây.
Sau đó nhỏ giọng hỏi: “Chị ấy thích anh? Nhưng anh không thích chị ấy. Cho nên, anh kéo em theo làm bia đỡ hả?”
Oa, Trì Tảo Tảo phát hiện, càng ngày cô càng thông minh nha.
Diệp Khuyết không phủ nhận, đứng dậy đưa lưng về phía cô: “Đương nhiên, nếu em không ngại, thì anh cũng không sao cả.”
Diệp Khuyết duỗi tay, giả vờ mở cửa đi ra ngoài.
Trì Tảo Tảo nhảy dựng lên ôm lấy anh “Đương nhiên em để ý rồi, anh là của em.”
“……”
Trong lòng Diệp Khuyết chảy qua một dòng nước ấm, gia hỏa này tuy rất bướng bỉnh nhưng lại đáng yêu, trong lúc lơ đãng lại khiến anh xúc động.
“Anh chờ em, em đi tắm đây!” Trì Tảo Tảo xoay người chạy vào phòng tắm, còn không quên hát vang lên.