“Đứa con mà cô sinh ra chỉ có thể là của Bắc Minh Phong, cô yên tâm đi! Tôi sắp xếp cô ở bên cạnh Bắc Minh Phong, tôi sẽ không dễ bị cô phá hỏng con cờ này đâu.”
Lăng Tuyết kinh ngạc, “Làm sao ông có thể khiến tôi có đứa con của Bắc Minh Phong? Đây vốn dĩ không thể.”
Đây là chuyện mà cô ta vẫn nghĩ không rõ, đứa con cô ta mang không phải của Bắc Minh Phong, mà chủ nhân của cô ta vẫn luôn nói sẽ cho cô ta sinh được đứa con của Bắc Minh Phong.
Cô ta chỉ cảm thấy không phải chủ nhân của cô bị điên thì là cô ta bị điên.
“Tôi có cách, cô ở yên dưỡng thai cho tôi, vấn đề này không cần hỏi lại tôi nữa, cô đã hỏi rất nhiều lần rồi, đây là lần cuối tôi trả lời. Còn phí lời nữa thì hậu quả cô tự gánh.”
“Tôi biết rồi, tôi chỉ là không yên tâm.” Lăng Tuyết trả lời, rồi xóa hết lịch sử tin nhắn ngay lập tức.
Rõ ràng chủ nhân của cô ta đã không còn kiên nhẫn nữa, cô ta không dám phí lời thêm, thực ra nếu như con của cô ta có thể biến thành con của Bắc Minh Phong thì cô ta cũng chịu, chỉ là bụng cô ta càng ngày càng lớn, cô ta rất sợ, tất cả những thứ mà hiện tại bản thân đang có đều sẽ biến thành bọt nước, bị người của Bắc Minh gia đuổi đi.
-
Ánh mặt trời chiếu rọi mặt đất, Mộ Lạc Lạc mở mắt ra, cô ta có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề của người đàn ông nằm sau lưng mình, không ngờ Cung Trạch Vũ nhìn nhã nhặn lịch sự mà hơi thở lại nặng nề như vậy, nhưng mà sức của anh tối qua cũng nặng nề như hơi thở vậy.
Nghĩ đến tối hôm qua, gương mặt của Mộ Lạc Lạc ửng đỏ lên, vừa mừng rỡ vừa e thẹn quay đầu lại nhìn Cung Trạch Vũ, cô ta sắp trở thành vợ của Cung Trạch Vũ rồi!
Bỗng nhiên ánh mắt cô ta biểu hiện sự kinh ngạc, mắt mở to hết cỡ, nhìn người đàn ông nằm bên cạnh mình một lượt, tất cả thần kinh giống như bị sét đánh vào.
Thân hình cường tráng của người đàn ông, trên gương mặt chữ điền đầy nếp nhăn, trên cánh tay trần là một hình xăm lớn, còn là hình kiểu dọa người nữa.
Không biết đã qua bao lâu, cô ta mới lấy lại được tinh thần, “Ông là ai? Ông là ai?!”
Cô ta la thất thanh, nước mắt tràn mi, lần đầu tiên của mình đã mất rồi! Còn cho kiểu đàn ông như thế này nữa!
Người đàn ông đang say ngủ bị tiếng la ầm ĩ của cô ta đánh thức, bực mình mở mắt ra.
“Ồn ào cái gì? Dám làm ồn ông đang ngủ! Cút!” Hắn đá người phụ nữ bên cạnh xuống giường.
Khi nào mà Mộ Lạc Lạc bị đối xử như vầy, mà người đàn ông này còn cướp mất đêm đầu tiên của cô ta!
Cô ta xông về phía người đàn ông như lên cơn điên, tay giữ lấy mặt hắn, “Tôi phải kiện ông cưỡng bức! Tôi phải kêu anh tôi giết chết ông!”
Người đàn ông rõ ràng biết võ công, một tay nắm lấy tay của Mộ Lạc Lạc, “Cưỡng bức? Cô cởi sạch sẽ rồi mò lên giường tôi, là tôi cưỡng bức cô à?”
“Tôi đợi bạn trai của tôi, là do ông đột nhập vào phòng của tôi, tôi vẫn luôn gọi tên học trưởng, ông không nghe thấy à?”
‘Ha ha, tôi có nghe, có quỷ mới biết cô có phải đang nhập vai nào đó hay không, hơn nữa phòng này là do tôi đặt, phụ nữ được dâng tận giường mà tôi không cần thì tôi là thái giám à? Hôm qua không phải cô cũng rất sướng sao? Còn kêu tôi dùng lực, đừng dừng lại nữa!” Hắn lạnh lùng nói, hắn còn tưởng là gái của khách sạn, lúc sau mới biết là trinh nữ, hắn cũng có chút bất ngờ.
Sắc mặt Mộ Lạc Lạc trắng bệch, ngượng ngùng, “Tôi tưởng ông là học trưởng! Đồ khốn! Ông biết tôi là ai không? Tôi họ Mộ, anh tôi là Mộ Thương Nam!”
Mặt hắn giật giật, ở đất nước này không ai không biết tên của Mộ Thương Nam, hắn sa sẩm mặt mày. Nếu như Mộ Thương Nam đòi mạng của hắn thì quá dễ dàng rồi!
Đến chết cũng không ngờ người này lại là em gái của Mộ Thương Nam!
“Không ngờ tôi lại quen biết được anh vợ lợi hại như vậy! Tôi tên Kim Bưu, hỏi thăm tên tuổi của tôi thử xem, nhiều khách sạn quán bar ở nước này đều là của tôi! Cho dù anh cô có bản lĩnh cũng kẻ mạnh cũng không đối phó được với thế lực của địa bàn này. Tôi cho anh cô xem hình của em gái anh ta, tôi nghĩ anh ta nhất định sẽ không làm khó tôi