45180.Lòng Thiên Tịnh thắt lại, chuyện cũ nghe khó lọt tai đã bị Mộ Lạc Lạc nói ra rồi.
“Mộ Lạc Lạc, đừng quên là lúc đó là cô chuốc thuốc tôi!”
“Là cô kêu tôi chuốc Diệp Phi! Là tự cô không cẩn thận ăn kem của Diệp Phi!” Mộ Lạc Lạc phản lại.
Sắc mặt Cung Trạch Vũ trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thiên Tịnh và Mộ Lạc Lạc, lại bị anh phát hiện nhiều chuyện đằng sau như vậy.
“Dừng tay! Mộ Lạc Lạc, em nói Thiên Tịnh tìm đàn ông cho em?” Anh bắt lấy trọng điểm.
“Phải! Học trưởng, anh đừng bị tiện nhân này mê hoặc! Cô ta lúc nào cũng hại Diệp Phi, còn tìm đàn ông cho em, cướp lấy lần đầu tiên của em, là cô ta hại em! Cô ta chính là muốn gả vào Mộ gia, sau đó sẽ chiếm lấy anh!” Mộ Lạc Lạc lớn tiếng.
“Thiên Tịnh, thì ra cô là người như vậy!” Cung Trạch Vũ nói.
“Không phải! Học trưởng, anh đừng nghe Mộ Lạc Lạc nói bậy, em vốn không có tìm đàn ông cho nó! Em chỉ là đưa cho nó số phòng, nhưng sau đó em với anh ở cùng nhau, em không có đặt căn phòng đó.” Thiên Tịnh nói.
Cô ta và Cung Trạch Vũ uống nhiều rượu quá, cô ta còn sức lực đâu mà đặt phòng cho Mộ Lạc Lạc, cho nên căn phòng đó cô ta vốn không hề đặt.
Tim Mộ Lạc Lạc thắt lại, bây giờ cô ta đã biết có chuyện gì rồi, cô ta cầm theo số phòng mà Thiên Tịnh đưa, mua chuộc người phục vụ mở cửa cho cô ta, lúc cô ta đến là trực tiếp đi vào, nhưng mà Thiên Tịnh không hề đặt phòng.
Cũng nói là, sau đó Kim Bưu đặt căn phòng đó, Kim Bưu vốn dĩ không biết cô ta sẽ nằm trên giường hắn.
“Thiên Tịnh, chị đi chết đi!” Tay cô ta vòng qua người Thiên Tịnh, ý nghĩ muốn hủy diệt Thiên Tịnh len lỏi!
Gương mặt trắng nõn của Thiên Tịnh bị Mộ Lạc Lạc cào hiện lên mấy vệt máu đỏ, “Á! Bản thân cô không phân rõ là ai thì đã làm với người ta rồi, sao cô trách tôi được!”
Cô ta cũng giơ tay đánh trả Mộ Lạc Lạc.
Cung Trạch Vũ nhìn hai người phụ nữ cấu xé nhau, ánh mắt đầy vẻ chán ghét.
Anh đưa tay cản ở giữa hai người, “Đừng đánh nữa! Thiên Tịnh, tôi chỉ hỏi cô, cô muốn gả cho Mộ gia, sau đó chiếm luôn tôi?”
Thiên Tịnh chột dạ, cô ta chính là nghĩ như vậy, chiếm hết đàn ông tốt không cho Diệp Phi một ai hết!
“Học trưởng, là Mộ Lạc Lạc chia rẽ chúng ta! Làm sao em lại nghĩ như vậy được? Em là thật lòng thật dạ với anh mà!” Cô ta vội nói.
Mộ Lạc Lạc lạy cô ta luôn, Mộ Lạc Lạc đã nói hết bí mật của cô ta rồi, cô ta chỉ sợ Mộ Thương Nam sẽ không lấy mình, trước mắt chỉ có thể giữ lấy Cung Trạch Vũ!
Ánh mắt Cung Trạch Vũ nhìn Thiên Tịnh, “Thật sao?”
“Đương nhiên là thật, còn thật hơn cả trân châu.” Thiên Tịnh nói.
“Vậy được, tuần sau chúng ta kết hôn, cô dám không?” Cung Trạch Vũ nói.
“Hả?” Thiên Tịnh không nghĩ sẽ nhanh như vậy, chỉ là lời nói đã nói tới đây rồi, cô ta hối hận thì Cung Trạch Vũ sẽ không thèm cô ta nữa, “Được! Tuần sau chúng ta kết hôn!”
Mộ Lạc Lạc hoàn toàn ngây ngốc, “Thiên Tịnh! Cô đi chết đi! Cô cướp người đàn ông của tôi!”
Tay cô ta bóp lấy cổ Thiên Tịnh, không ngờ tình địch của mình không phải Diệp Phi mà lại là Thiên Tịnh!
“Người đâu, kéo hai người họ ra!” Cung Trạch Vũ nói rồi bước ra khỏi phòng.
Nơi đây anh không muốn nhìn thấy nữa, chỉ muốn nhanh chóng trở về nhà nói với Dạ Thần, anh nắm chắc Thiên Tịnh rồi, bảo Dạ Thần tha cho Diệp Phi.
Mấy người bảo vệ xông tới, kéo Mộ Lạc Lạc và Thiên Tịnh ra.
Thiên Tịnh thét lên trốn trong nhà vệ sinh, cô ta còn chưa mặc quần áo! Làm sao có thể để bảo vệ nhìn thấy đước
Mộ Lạc Lạc bị đưa đi, cô ta không còn nghe thấy âm thanh ngoài phòng nữa mới từ nhà vệ sinh bước ra, cô ta chán nản ngồi xuống giường, trong đầu là một mớ hỗn độn, cô ta sắp gả cho Cung Trạch Vũ rồi?
Điện thoại vang lên,