Vương Thiết Lâm tại nước cộng hòa Quốc Giá tuyệt đối là nhân vật truyền kỳ. Cũng không phải bởi vì lão có công trạng với quốc gia mà bởi lão chính là khối u ác tính. Khối u ác tính đệ nhất quốc gia thật sự thân phận của lão chính là trùm ma túy đệ nhất, là tổng đầu mục của phần tử phản động có vũ trang. Mười mấy năm trước lão từng chỉ huy khủng bố tập kích nước cộng hòa Quốc Phủ, công khai giết hại người đứng sau chỉ huy, năm năm trước là chủ mưu tàn sát toàn bộ thị trấn Phượng Hoàng...
Khiến Tiêu Thần lo ngại hơn là việc Vương Thiết Lâm vốn là cao thủ nội gia hàng đầu. Nghe đồn lão đã đạt tới cảnh giới đao thương bất nhập, thân thể lão có thể chịu được súng đạn. Ngoài ra Vương Thiết Lâm còn luyện được một đao pháp khủng bố, cao thủ chết dưới tay lão không biết bao nhiêu. Mấy năm trước trong một lần làm nhiệm vụ Tiêu Thần phải động tới vị Vương đại thúc này bởi vậy trong tư liệu hắn nhận được đã có phân tích kỹ càng. Người này trong cuộc sống vô cùng cẩn thận, trước khi dùng cơm sẽ có người phụ trách thử đồ ăn, mỗi lần ra cửa sẽ dùng xe chống đạn của quân đội. Thậm chí mỗi lần cùng nữ nhân lên giường đều cho bác sỹ kiểm tra người này có mang bệnh hay không...
Sát thủ cũng chỉ là người, không phải thần bởi thế bọn họ sẽ không tiếc hết thảy tìm đường dồn mục tiêu vào chỗ chết. Người càng khó giết lợi ích thu về càng lớn, đối với Ngân Ti Mân Côi lợi ích nàng thu về có thể là tự do. Dùng tính mạng của mình mạo hiểm đổi lấy nửa đời sau được tự do, cô cảm thấy như vậy rất đáng giá. Muốn giết nhân vật như Vương Thiết Lâm khó khăn ra sao có thể biết, mà trong quá trình ám sát này có khả năng cô phải trả giá bằng mạng của mình thậm chí là mạng Tiêu Thần nhưng cô không còn lựa chọn nào khác, đây là cơ hội duy nhất để cô được sống.
Ngân Ti Hoa Hồng có được sự đồng ý của Tiêu Thần hài lòng rời khỏi Lĩnh Hải làm công tác chuẩn bị. Tiêu Thần cũng rất vui vẻ trợ giúp nàng, cho dù khả năng khi hành động sẽ gặp tử vong. Với hắn mà nói cô nàng sát thủ này không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài, ngược lại vô cùng nhiệt tình. Hắn nhớ rõ hai năm trước trong một lần hành động, cô gái này đã cõng hắn một ngày một đêm trên sa mạc. Việc này tới nay hắn vẫn không quên, vĩnh viễn không quên được. Đương nhiên Tiêu Thần cũng có chút tư tâm, hắn chẳng thèm nhỏ rãi cái thân thể kia sao?
Hai người ấn định thời gian sau hai tháng sẽ hành động, khi đó là tháng 7 Tiêu Thần cũng có dư dả thời gian.
******
Trong chớp mắt đã trôi qua bốn ngày. Trong bốn ngày này hắn cũng nhận ra vài điều thú vị trong lớp học. Ví dụ như cái gã mập mạp kia luôn thủ đồ ăn vặt trong lớp, người đẹp chân dài Cao Thi Nhu, ủy viên học tập Lương Yến Yến, lớp trưởng Hồ Tuyết Phong, cùng cô gái béo Triệu Tiểu Phân.
- Reng...reng...
Chuông báo tiết học buổi chiếu thứ sáu rốt cuộc cũng vang lên, đám học sinh hưng phấn cầm đống sách vở ném lên không trung. Trên bục giảng người thầy giáo trẻ cũng phối hợp nói:
- Các em học sinh cuối tuần vui vẻ.
Bất quá không học sinh nào đáp lại khiến hắn xám mặt rời khỏi phòng.
- Đại ca. Có kế hoạch gì không?
Tiêu Thần đang thu dọn sách vở, mập mạp mang theo vẻ mặt nịnh nọt tiến tới.
- Chưa có kế hoạch gì.
Tiêu Thần cười nói. Cái gã mập mạp này hắn rất hiểu bởi mỗi ngày gã luôn mở miệng nhắc tới vấn đề nghiên cứu phim ảnh. Thật sự nói gã là đại hành gia trong lĩnh vực nghiên cứu tri thức phim ảnh người lớn cũng không ngoa.
Tiêu Thần ngoài miệng nói không có kế hoạch nhưng trong đầu đã nghĩ tới Tần Vận, nghĩ tới bà xã nhiệt tình như lửa dưới bụng hắn không khỏi bốc lên cỗ dục hỏa.
Ha ha...tranh thủ nghỉ cuối tuần phải ăn no mới được.
- Vậy thì tốt. Trời tối vài em gái muốn mời em tới quán rượu, đại ca có muốn cùng thằng em này tới đó không?
Ôn Thông đắc ý cười nói. Kỳ thực gã biết mấy em gái này muốn Tiêu Thần tới, gã chỉ là hưởng xái chút hào quang mà thôi.
- Hả? Tối nay anh không đi đâu. Anh sợ tới đó toàn heo