Cũng may gần trăm con sói còn lại cũng không uy mãnh như mấy con kia, thấy nhiều đồng bọn đều ngã xuống xung quanh người này như vậy, chúng nó cũng bắt đầu sợ hãi, nhất là ngón giữa của Tiêu Thần còn nắm mười kim châm, trong đêm tối lờ mờ ánh lên, Sói cũng không dễ dàng tiến lên, sợ mình bị kim châm chết tiệt kia bắn trúng, Tiêu Thần bắt được điểm tâm lý này của chúng nó, mạnh mẽ bước vài bước về phía trước, Sói sợ tới mức lùi ra bên ngoài vài bước, Tiêu Thần lại đi thêm một bước, Sói lại lui bốn năm bước.
Mười cây châm, đương nhiên không có khả năng tiêu diệt được gần trăm con sói, nhưng tâm lý của Sói và người cũng có nhiều chỗ tương tự, thử nghĩ nếu một kẻ cướp cầm trong tay một khẩu súng, trong súng có mười viên đạn, xung quanh có trăm con tin tay không có gì, một kẻ cướp này có khi có thể khống chế một trăm người này, bởi vì không ai muốn xung phong để viên đạn bắn trúng, Sói cũng giống như vậy, không có con Sói ngu, tình nguyện để Tiêu Thần diệt.
Vòng ngoài bầy sói đã có vài con Sói nhát gan bắt đầu lặng lẽ ẩn vào rừng rậm rồi, ánh mắt Tiêu Thần cũng sắc bén, bị hắn nhìn thấy, liền ném ra năm cây kim châm, lại là năm con sói ngã xuống đất, tâm lý lũ gia súc này đã tới cực hạn rồi, những con Sói ở vòng ngoài từng con một đều chạy trốn, số còn lại cũng sẽ chạy trốn theo, chỉ chốc lát sau, gần trăm con sói, toàn bộ chạy mất dép.
“ Phì phò. “
Thấy gần trăm con ác lang rốt cục bị chính mình bức lui, Tiêu Thần cũng thở phào một cái, có chút vô lực tê liệt ngồi trên mặt đất.
“ Híz-khà zz Hí-zzz “
Tiêu Thần quá mức chủ quan, khi hắn mệt mỏi ngồi xuống, dĩ nhiên cũng quên con vật trên đỉnh đầu kia, lục xà (rắn xanh) rất thông thái, thấy Tiêu Thần có chút thư giãn, bật người liền triển khai thế tấn công, thân mình thẳng buông xuống, trong miệng rộng lại phun ra một ngụm nọc độc đen đặc, Tiêu Thần sau khi nghe được sau lưng chính là cái thanh âm “ Híz-khà zz Hí-zzz “ kia, cũng cảm giác không ổn, lộn một cái trên mặt đất, khó khăn lắm mới tránh được nọc độc của con rắn xanh lớn.
Con rắn xanh lớn rất nhẹ nhàng và khéo léo rơi xuống trên thi thể một con sói, ngay sau đó lại bay lên trời, miệng tựa như nã đạn liên tiếp phun ra ba tia nọc độc, tốc độ cực nhanh, Tiêu Thần đang định lui về phía sau, rất không may đạp phải thi thể một con sói, cả người mất trọng tâm, ngã xuống, con rắn xanh lớn nhân cơ hội lại phun ra ba tia nọc độc, lúc này Tiêu Thần không có cơ hội tránh, ba tia nọc độc toàn bộ phun tới trên thân Tiêu Thần rồi.
- Khốn khiếp! Thứ này độc như vậy!
Nọc độc vừa mới dính vào người, Tiêu Thần liền hoảng hốt kêu lên, áo của hắn trong nháy mắt đã bị những chất độc này đốt cháy rồi, có vài giọt nọc độc thậm chí đã đã nhỏ giọt lên da dẻ của hắn rồi, Tiêu Thần nhảy lên, sau khi làm vài cú lộn mèo, trên không trung vội vàng đem áo cởi ra, vứt xuống một bên, con rắn xanh lớn đối diện cũng đã ngóc đầu lên, nếu đứng lên con vật này cũng cao gần bằng một người, con rắn này coi như là lớn rồi, to chừng cánh tay trẻ con, chiều dài khoảng hai ba mét.
Con rắn xanh lớn lè lưỡi ra, phát ra tiếng “ Híz-khà zz Hí-zzz “ , dịch nhờn màu lục trên người nhìn qua hết sức ghê tởm, trên đầu có mấy gạch chéo màu trắng, hình như là ký tự gì đó, Tiêu Thần không thấy rõ lắm.
“ Vù! “
Phía sau lưng đột nhiên một trận gió lạnh thổi tới, Tiêu Thần khẩn trương bước nhanh vài bước về một bên, không ngờ lại là một con rắn xanh lớn từ phía sau đánh lén hắn.
- Mẹ kiếp! Hôm nay đụng phải hang sói, giờ lại tiến vào ổ rắn rồi!
Tiêu Thần chửi ầm lên, thể lực hiện tại của hắn rất kém, đối phó một con rắn lớn không ngừng phun nọc độc đã đủ lao lực rồi, không ngờ từ đâu lại chạy tới thêm một con nữa.
Con rắn xanh này so với con kia còn lớn hơn rất nhiều, chỉ mới ngóc đầu lên đã cao hơn hai mét, thân mình to như bắp chân của Tiêu Thần, đầu rắn cũng có mấy cái gạch chéo, lúc này Tiêu Thần xem như đã nhìn thấy rõ, mặt trên có khắc một chữ.
“ Tạp “
Hai cái con rắn xanh lớn một trái một phải bao vây Tiêu Thần, Tiêu Thần