“ Thương hải một tiếng cười, bà xã muốn ăn nem! Tâm tình của ta rất không tốt, rất không tốt! La là là là á..., La là là là á..., lòng ta như lửa đốt! . . . “
Một tay vịn đầu xe, một tay cầm chai rượu mạnh, Tiêu Thần vừa uống vừa đua xe, còn ngẫu hứng hát ra rất nhiều ca khúc có giai điệu cùng với vận âm.
Chiêc Audi R8 màu bạc tựa như một bóng ma giữa màn đêm, không ngừng qua lại như con thoi ở trên đường Bắc Kinh, khiến nhóm cảnh sát giao thông ở Bắc Kinh bận rộn hẳn lên, cameras ở mấy ngã tư đường đều chụp được hình ảnh của chiếc Audi R8 màu đen, biển số xe 199815, một chiếc xe điên cuồng vượt qua đèn xanh đèn đỏ, lại đạt trên 100 km mỗi giờ ở trên đường Bắc Kinh!
Đầu đường thành phố Bắc Kinh xuất hiện một chiếc xe trâu bò như vậy, các đồng chí đội cảnh sát giao thông lập tức liền bận rộn hẳn, năm sáu vị cưỡi xe máy cảnh sát giao thông chia nhau thành mấy hướng bắt đầu vây chặn Tiêu Thần.
Kỹ thuật lái xe của Tiêu Thần rất lợi hại, cho dù chỉ có một tay, hơn nữa tâm tình rất uể oải, nhưng cũng không phải những đồng chí cảnh sát giao thông này có thể đuổi kịp đâu, thoải mái đạp ga mấy cái, Tiêu Thần liền thoát khỏi vòng vây của bọn họ, lái Audi R8 xông lên tứ phía, lao ra vùng ngoại ô phía tây thành phố Bắc Kinh.
Núi Long Đằng, là một trong số ít các ngọn núi cao ở thành phố Bắc Kinh, độ cao so với mặt biển là hơn tám trăm mét, tọa lạc trên sườn núi Lĩnh Nam phía tây ngoại ô.
Bởi vì nơi này gần Trường Thành, cho nên Núi Long Đằng cũng là một điểm du lịch của Bắc Kinh, từ chân núi đã xây dựng một vòng xoay quốc lộ rất dốc, Tiêu Thần lái chiếc xe đi tới chân núi, đã là bảy giờ tối, nhìn từ chân núi lên trên, cả tòa Núi Long Đằng giống như bị một tầng mây mù bao phủ giữa không trung, lẻ tẻ vài ngọn đèn, càng làm Núi Long Đằng thêm thần bí.
( ngọn núi Núi Long Đằng này là tác giả tự sáng tác ra đấy, Bắc Kinh không thể nào có một ngọn núi như vậy đâu! Thực tế không phải như vậy.)
Tiêu Thần dừng xe cách vòng xoay hơn 100m, xuống xe tháo biển số xe xuống, ném vào cốp sau, lại lái xe tới vòng xoay đấy.
Đường vào quốc lộ quốc lộ có đặt một trạm canh gác, có một lô cốt dừng chân, bên trong đèn sáng, thấy có xe đi tới, hai người bảo vệ trẻ tuổi từ trong đi ra.
- Tiên sinh, chào ngài, làm phiền ngài đưa giấy tờ cho chúng tôi kiểm tra.
Người bảo vệ có tố chất rất chuyên nghiệp, mặt mỉm cười hỏi Tiêu Thần.
- Mày. . . Mày. Con mẹ mày. . Ngay cả bố mày cũng không biết, muốn chết đúng không!
Tiêu Thần miệng đầy mùi rượu, rung đùi đắc ý, há miệng, bảo vệ liền ngửi thấy được mùi cồn nồng nặc.
- Tiên sinh, ngài uống rượu thì không thể lên núi, bằng không sẽ gặp nguy hiểm!
Người bảo vệ nhíu mày khuyên nhủ, người này chắc là điên rồi, uống rượu say còn muốn tới chỗ này gây chuyện.
Tuy nhiên người bảo vệ này cũng không dám tức giận, vừa thấy người này lái chiếc xe này, chỉ biết người này không phải nhân vật đơn giản, toàn bộ người ở Bắc Kinh có thể lái được chiếc xe Audi R8 như vậy cũng không quá trăm người, vị nào cũng là đại ca hết, cái lông mũi của người ta cũng đủ đè chết mình.
- Mày quản bố có nguy hiểm hay không làm cái quái gì!
Tiêu Thần quát, chỉ vào mặt người bảo vệ mắng
- Ngay cả tên nhãi nhà Long gia kia cũng không dám ngăn cản bố, tên nhãi mày đã ăn tim gấu gan báo, muốn chống đối phải không?
- Long gia?
Người bảo vệ chấn động, nghĩ lại, lập tức hỏi dò Tiêu Thần
- Không biết tiên sinh ngài muốn tìm vị Thái tử nào của Long gia?
- Đây là việc mày nên hỏi hay sao?
Ánh mắt Tiêu Thần đột nhiên linh hoạt, sắc bén lên, cả người đều ngồi thẳng, gập thắt lưng, hoàn toàn không có vẻ say rượu vừa rồi nữa, nhìn người bảo vệ quát
- Nâng cần chắn lên, cái nên hỏi thì hỏi! Không nên hỏi thì im cái miệng thối của mày lại!
- Vâng, vâng, mời tiên sinh.
Người bảo vệ bị Tiêu Thần trừng mắt, khẩn trương gật đầu đáp ứng, lập tức nâng cần chắn đường lên, cho đến khi chiếc Audi R8 màu bạc biến mất ở phía trước, y mới thở phào một cái.
Hóa ra vị công tử này đang giả bộ ngớ ngẩn để trêu mình, người ta làm sao say được chứ, rõ ràng là giả say đấy, hơn nữa dám điểm danh mắng người nhà Long gia, nhân vật như vậy đâu phải là con chim nhỏ?