Sau vài giây, Tiêu Thần cũng đã đạp trên mặt nước, bước lên đường lớn đối diện hồ 50m, chân rốt cục cũng chạm tới mặt đất.
- Ha ha, thật đúng là dùng được!
Tiêu Thần vỗ vỗ tro bụi dính trên người mình, nhấc chân nhìn nhìn bàn chân mình, ngay cả đế giày cũng không bị ướt, lại nhìn xung quanh, xa xa có hai nữ sinh đang cười đùa đi tới.
- Súc cốt thần công - Hồi!
Tiêu Thần thu hồi Súc cốt thần cồng, lại biến lại về vẻ đẹp trai như trước đứng trên đường lớn, quay đầu lại đi, phía trước là hồ nước lớn mình vừa phi như bay tới, bên kia chính là tòa nhà hành chính mười hai tầng.
- Bạn học này, xin chào.
Hai cô gái trong lúc đang nói chuyện thì bên hồ nhỏ đột nhiên xuất hiện một anh chàng đẹp trai, ánh mắt có chút vẻ thương cảm, bạn học đẹp trai này không thể là nghĩ không thông mà muốn nhảy hồ chứ?
Hồ này, tên là hồ Long Đằng, khu nước sâu trung tâm hơn ba mét, trước kia cũng không phải chưa từng có người chết ở đây.
Tiêu Thần quay đầu nhìn hai nữ sinh, vóc dáng coi như là cao gầy, dáng người không tệ, ăn mặc cũng khá xinh đẹp, đều là váy ngắn màu lam thêm một chiếc áo trắng, chỉ có điều khuôn mặt không phải là hoàn mỹ tuyệt luân. Tuy nhiên nhìn tổng thế, hai cô gái này coi như là thượng phẩm.
- Chào các bạn, các bạn có chuyện gì sao?
Tiêu Thần làm ra âm thanh có chút đau thương, lãnh đạm hỏi.
Hắc hắc, tán gái hoặc là giả chết, hoặc là giả đơn thuần, hoặc là giả ngu, nếu như một loại mà cũng không giả được thì cũng đừng có mơ nữa, chắc chắn chết là không thể nghi ngơ!
- Bạn học, bạn không sao chứ?
Cô gái vừa nghe thấy giọng trả lời uể oải của Tiêu Thần, cũng cảm giác được người này có vấn đề, tám phần là nghĩ không thông muốn nhảy hồ tự sát.
- Tôi không sao, chỉ là có chút nghĩ không ra.
Tiêu Thần có chút vô lực trả lời.
- Có chuyện gì có thể nói ra chúng ta cùng thảo luận, chi bằng chúng ta tới bãi cỏ bên kia ngồi một chút đi.
Cô gái rất nhiệt tình, gặp người thanh niên tốt như Tiêu Thần muốn chấm dứt sinh mạng, cảm thấy rất lo lắng.
- Được rồi.
Tiêu Thần thở dài, nghĩ lại bản thân cũng thấy hơi khát rồi, nhìn nhìn về phía trước, đó chính là một khu nhà của Viện y học, tiện lời nói:
- Hay chúng ta vào trong trường ngồi một chút, tôi vừa lúc khát nước, uống xong nước rồi quay lại nhảy hồ.
- A! Bạn học thật muốn nhảy hồ tự sát sao!
Cô gái kinh hãi kêu lên, hai người bước lên phía trước vài bước giữ lại Tiêu Thần, đề phòng nam sinh này nghĩ không thông mà nhảy xuống, sân trường lại thiếu một gã đẹp trai bảnh bao rồi. Nếu vậy thì thật là đáng tiếc.
- Đi, đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện!
Hai người kéo theo Tiêu Thần, hướng về phía Viện y học.
…
Ba người ngồi vào một quán café trên phố của Viện y học, thời gian dần qua, trò chuyện trong chốc lát, Tiêu Thần biết một chút về hai người con gái này.
Cô gái có dáng người hơi thấp tên Cao Hồng Ảnh, là sinh viên năm 3 khoa xoang của Viện y học, cô gái có dáng người cao hơn một chút tên là Cao Mỹ Hương, là sinh viên năm hai Viện y học lâm sàng, hai người là chị em, Cao Hồng Ảnh là chị, Cao Mỹ Hương là em, hai chị em cũng là người Lĩnh Hải.
Hai người đang định mượn bạn học thẻ học sinh để đi mượn vài cuốn sách ở thư viện, không ngờ đang đi trên đường thì gặp Tiêu Thần.
- Đại Pháo, tôi thấy người chưa đi đến thời điểm quyết định, sao phải nghĩ không thông cơ chứ, em còn trẻ, ngày tháng tốt đẹp còn ở phía sau.
Cao Hồng Ảnh uống một ly capuchino, khuyên giải Tiêu Thần đang sắc mặt ảm đảm