- Tiêu Thần, anh có thể xác định được Lan Lan đúng là giống căn bệnh Hấp huyết chi trùng kia sao?
Uông Tiểu Kỳ lúc này lại rất lý tính, cô muốn nghe chính miệng Tiêu Thần xác định bệnh tình Dương Lan, sự việc này không phải là việc nhỏ, nếu không phải là căn bệnh kia, vài người ở đây thảo luận mù cũng chẳng có tác dụng gì.
- Như vậy đi, Dương Lan, bạn đem tay ra đây, mình đến xác định lại một chút.
Tiêu Thần nói, đứng lên đi tới, muốn xem tay cô.
- Được.
Tâm tình Dương Lan có chút nặng nề, ngồi yên lộ ra cánh tay, làn da ở tay cô không phải là trắng của da người trắng mà là kiểu tái nhợt thiếu máu, là bệnh bạch trạng.
- Loại trùng hấp huyết này có một quy luật ký sinh, chính là thích ký sinh ở cơ quan cảm giác nhạy cảm.
Tiêu Thần giải thích nói, tay trái lập tức bắt lấy cánh tay thô to của Dương Lan, ngón cái và ngón trỏ của tay phải gắt gao giữ lấy cánh tay Dương Lan.
- Ách.
Tê dại trong nháy mắt, Dương Lan chỉnh lại cánh tay bị tê dại, không thể nhúc nhích, nhưng qua vài giây, cánh tay Dương Lan bắt đầu xuất hiện chấm đỏ, ban đầu còn không rõ ràng, Tiêu Thần lại bỏ thêm chút lực vào hai đầu ngón tay, chấm đỏ bắt đầu càng ngày càng đỏ, ngón tay Tiêu Tấn ấn vào một cái, toàn bộ da đều đỏ lên.
- Sao lại như vậy?
Lâm Vũ Đình và Dương Dao Dao đều kinh ngạc hô lên, người bình thường sau khi bị ấn nhiều nhất sẽ bị tê dại trong khoảng thời gian ngắn nhưng sẽ không xuất hiện chấm đỏ như vậy. Hơn nữa giữa các chấm đỏ này còn có một điểm đen, trong đỏ có đen, mấy cái chấm đen nhìn càng giống mấy vệt sền sệt, nhìn qua khá ghê tởm.
- Nhìn những chấm đỏ lấm tấm kia, đấy là hấp huyết trùng sau khi ký sinh vào sinh ra triệu chứng bên ngoài cơ thể, triệu chứng này cũng sẽ không làm tổn thương đến cơ thể con người, hơn nữa bây giờ đây chỉ là đặc điểm của trùng mẹ, đại quân thực sự của nó bây giờ đoán chừng còn đang ngủ ở trong huyết quản.
Tiêu Thần buông lỏng cánh tay Dương Lan, xác định Dương Lan đúng là mắc bệnh này cũng không thoải mái hơn.
- Rõ thật là dọa chết người.
Mấy cô gái đều có chút hoa dung thất sắc, Dương Dao Dao càng hét hơn, những chấm đỏ có nốt đen tới nhanh đi cũng nhanh, không đến nửa phút làn da trên cánh tay Dương Lan đã khôi phục lại vẻ bình thường.
- Như vậy đi, Tiêu Thần, mình đi về cùng mọi người trong nhà thương lượng trước, xem rốt cuộc có muốn làm trị liệu này không, nếu đến lúc đó quyết định phải làm thì lại làm phiền bạn rồi.
Dương Lan hít một hơi dài.
Đã được Tiêu Thần chứng thực, từ đáy lòng cô lại dấy lên vài phần hy vọng, Dương gia tìm mười mấy năm mà ngay cả nguyên nhân bệnh cũng không tìm được, Tiêu Thần vừa xuất hiện liền giải được tất cả nỗi băn khoăn, lại còn có phương pháp trị liệu. Không thể không nói, đây chính là một phần cơ duyên của mình, nếu không nắm bắt lấy, chỉ sợ cả đời này cũng chỉ có thể sống như bây giờ mà thôi.
- Đương nhiên, mình hy vọng bạn và người nhà có thể thận trọng cân nhắc một chút, loại bệnh Hấp huyết chi trùng này không trực tiếp lấy mạng người ta, trùng mẹ bình thường cũng sẽ không tỉnh dậy, nếu như không bị minh hỏa công đánh thì nó sẽ không thức tỉnh đi gây họa, vì vậy thời kỳ ủ bệnh này vẫn là rất dài đấy
Tiêu Thần nói,
- Mấy ngày này bạn về thương lượng với người nhà một chút đi, vừa lúc mình cũng có một số việc không tiện liên hệ với mọi người. Chờ việc của mình xong xuôi sẽ lại đến đại học BJ, đến lúc đó bạn nói cho mình biết quyết định của bạn là được.
- Bạn là bạn tốt của Tiểu Kỳ, cũng là chị em của Vũ Đình và Dao Dao, chỉ cần bạn gật đầu đồng ý trị liệu, mình nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Tiêu Thần nói.
Đây chính là tác phong của hắn, chỉ cần là bạn, có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ làm tốt.
- Ừ, mình biết rồi.
Dương Lan nhìn Tiêu Thần, trong hốc mắt tràn đầy nước mắt, nức nở nói:
- Cảm ơn bạn, Tiêu Thần!
- Con bé ngốc, khóc cái gì