Oành!
Cửa phòng bị mở ra thật mạnh, vài người áo đen đeo kính đen vọt vào, dẫn đầu là một người trung niên chừng bốn mươi tuổi.
Người trung niên này vừa vào liền nhíu mày, ánh mắt nhẫn nhịn liếc tiểu Hổ đã chết nằm trên mặt đất, khóe miệng lộ ra một tia ý cười tàn nhẫn.
- Ồ, làm sao mà thật sự chết người rồi? Thật đáng tiếc, đáng tiếc, đứa trẻ này lúc đầu thay tao nuôi chó trong nhà rất tốt nha.
Người trung niên kiêu ngạo nói.
- Mày! Mẹ kiếp mày nói cái gì!
Một tay súng bắn tỉa từ trên ghế nhảy xuống, vọt về hướng người trung niên.
- Tiểu tử không biết tự lượng sức!
Trong mắt người trung niên lóe ra ý độc ác, tránh khỏi nắm tay của tay súng trẻ tuổi, một cước đá vào bụng cậu ta. Lực chân và tốc độ của gã đều rất tốt, tay súng bắn tỉa trẻ tuổi không thể tránh thoát một cước này bị đạp bay, đập vào vách tường, một ngụm máu tươi phun xuống đất.
- Tao liều mạng với mày!
- Ông giết chết mày!
Năm tay súng bắn tỉa còn lại đều bị người đàn ông trung niên kiêu ngạo chọc giận. A Man nhanh chóng ngăn bọn họ lại, đứng chắn trước mặt bọn họ, Tiêu Thần cũng nhảy từ trên ghế đang ngồi xuống.
Mọi người trong tổ thứ ba cũng từ trên ghế ngồi đứng dậy, cũng không dùng quả cầu tròn ngăn chặn nhân xà linh tuyền, chất khí màu tím nhạt từ trong con mắt nhân xà linh tuyền xông ra, chất khí quái dị này cũng khiến người trung niên nhíu mày.
- Đội trưởng Từ, mong ngài bớt giận, những anh em này của tôi thật sự là có chút không chống cự được nữa mới gọi ngài dẫn người đến, ngài xem bọn họ hiện tại đã bị nhân xà linh tuyền khiến cho tâm chí có chút hồ đồ rồi.
A Man che trước mặt mọi người tổ thứ ba, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với người trung niên.
- Hừ! Đều là lũ rác rưởi! Đương nhiên không chịu được tà khí phía dưới rồi!
Người trung niên họ Từ lạnh lùng nói, quét mắt nhìn lại mấy người còn lại trong tổ thứ ba, ánh mắt dừng lại trên người Tiêu Thần, bởi vì gã phát hiện ánh mắt Tiêu Thần vô cùng trong suốt.
- Tiểu tử này tên là gì?
Đội trưởng Từ đi tới trước mặt Tiêu Thần, sắc mặt không tốt trừng mắt nhìn Tiêu Thần, người có thể chống đỡ tà khí không phải kẻ yếu, nhất là dưới tà vật còn sinh bạo hôm nay, sắc mặt tiểu tử này còn tốt hơn so với đội trưởng tổ thứ ba A Man.
- Ách.
Tiêu Thần lặng người vài giây, người này lúc trước tên là gì, hắn nào có biết.
A Man giống như nhìn ra Tiêu Thần khó xử, khẩn trương nói với Đội trưởng Từ.
- Đội trưởng Từ, tiểu tử Trần Vượng này có thể là bị tà khí nhiễm vào rồi, hiện tại ngay cả tên mình là gì cũng không nhớ rõ.
- A Man, anh sao có thể nói như thế, em sao lại không nhớ rõ tên của mình! Tên em là Trần Vượng!
Tiêu Thần hừ nói, cảm kích nhìn A Man, cảm tạ anh ta thay mình giải vây.
- Ít lừa đảo tao!
Mắt Đội trưởng Từ hiện ra hàn quang mắng,
- Mấy con rùa chúng mày khẩn trương ngồi xuống cho tao! Chưa tới lúc chết, chúng này đừng nghĩ đến việc lên trên!
- Đội trưởng Từ, anh xem bọn họ đều đã như vậy, nếu tiếp tục ngồi, nhất định sẽ mất mạng!
A Man nổi