- Giết chết mày!
- Đi chết đi, lũ tạp chủng!
Năm anh em tổ thứ ba đều mang đầy sát ý xông tới, năm tên tổ thứ nhất còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị năm người tổ thứ ba đánh ngã lên trên mặt đất, cây châm Tiêu Thần vừa đủ cho bọn họ mỗi người một châm.
- Ha ha, có phải rất kỳ quái không? Có phải rất ngạc nhiên không? Có phải rất không cam tâm không?
Tiêu Thần ngồi xổm xuống trước mặt Đội trưởng Từ, trái tim người này toàn bộ đã nát, mạch máu cũng đứt. Nhưng nên súc sinh này vẫn không nhắm mắt, lời nói cuối cùng còn chưa nói ra, có chút không cam tân trừng nhìn nhìn Tiêu Thần.
- A Man, vị Đội trưởng Từ này giao cho anh giải quyết.
Tiêu Thần đứng sang một bên, ra hiệu cho A Man đi tới.
A Man đi tới, thật sâu liếc mắt nhìn Tiêu Thần, thầm nghĩ, sao mới nửa ngày không thấy tên tiểu tử này, tiểu tử này đã trở thành như vậy rồi? Một cây châm có thể đâm chết tên Đội trưởng Từ, thực lực của tên Đội trưởng Từ này anh ta rất rõ ràng, bản thân không chắc có thể xử lý được gã, một chiêu của tiểu tử Trần Vượng này lại giết chết gã, hay là tên tiểu tử này vẫn luôn giả chết bắt quạ?
- Đội trưởng Từ, đành phải xin lỗi rồi, dù sao mọi người đều là chết! Anh liền đi trước một bước đi!
A Man khinh thường liếc mắt nhìn Đội trưởng Từ trên mặt đất, chân phải nâng cao lên, một cước dẫm lên mặt gã, sau đó dùng chân thật mạnh xoa vài cái trên mặt gã, bạn học Đội trưởng Từ này cứ như vậy mà xong đời.
- Nhanh chóng đưa thi thể bọn chúng vào trong phòng!
A Man sau khi xử lý vị Đội trưởng Từ này lập tức ra lệnh, mặc dù tỷ lệ sống của mấy người trong tổ thứ ba kia không quá lớn, nhưng vẫn phải cố gắng.
Các anh em tổ thứ ba bắt đầu di chuyển, đem thi thể của mấy người tổ thứ nhất đưa vào trong phòng, Tiêu Thần quét một phòng gian phòng có bốn camera ở góc kia, hệ thống theo dõi phòng dưới đất này nhất định đã thấy được cảnh tượng trong phòng.
- Anh A Man, em nghĩ chúng ta lập tức phải rời khỏi nơi này, hệ thống camera đã ghi lại hình ảnh chúng ta giết người rồi, nói không chừng hiện tại đã phái người tới rồi.
Tiêu Thần lên tiếng nói, cái hắn muốn chính là như vậy, thừa dịp hỗn loạn đi xuống tầng ngầm thứ ba.
- Đúng, anh A Man, chúng ta vẫn nên chạy mau thôi!
- Nhân lúc bọn chúng còn chưa đuổi tới, chúng ta chạy về hướng đại sảnh, ra được một người thì tốt một người!
…
A Man đứng tại chỗ suy nghĩ nửa phút, vẫn không có mở miệng nói chuyện, Tiêu Thần lúc này lại có cảm giác trăm mét bên ngoài đã có một đội chạy về hướng bên này, trong đó không có yêu nhân kia, phỏng chừng tên đó đã rời khỏi nơi này.
- Có người tới rồi!
Tiêu Thần cả kinh kêu lên.
- Được! Tất cả mọi người theo tao, Trần Vượng mày đưa thêm một ít châm cho các anh em, hiện tại bọn họ đều không có binh khí!
A Man quyết định thật nhanh, ngoại trừ A Hổ đã chết đi