Nếu đã nói thật tất cả với Tạ Tiểu Như, tiện thể Tiêu Thần cũng nói thẳng với cô việc mình học võ. Ban đầu Tạ Tiểu Như còn không tin, sống ở thế kỷ 21, làm sao mà tin những võ hiệp thần đạo trên TV mà trong tiểu thuyết huyền ảo mới có chứ.
Để làm Tạ Tiểu Như tin, Tiêu Thần lộ một ít, dùng cầm long chân khí cách không khống chế một quyển sách, bay qua bay lại trong phòng bệnh, làm Tạ Tiểu Như giật nảy mình, lúc này cô mới tin Tiêu Thần.
Đã là ngày 10 tháng 9 rồi, trung học số 6 Lĩnh Hải đã khai giảng 10 ngày rồi, Tiêu Thần đáng lẽ phải quay về Lĩnh Hải sớm chút. Tần Vận cũng đã trở về rồi, bây giờ lưu lại BJ chỉ còn lại Uông Tiểu Kỳ và Tạ Tiểu Như. Tạ Tiểu Như dù sao cũng là người BJ gốc, cô vẫn quen với cuộc sống BJ, hơn nữa ở Lĩnh Hải thân phận hiện giờ của Tiêu Thần vẫn là học sinh, dẫn cô qua đó cũng không hiện thực, cho nên cô và Tiêu Thần cần phải tạm xa nhau.
Về phía Tạ gia, Tạ Tiểu Như và Tiêu Thần cũng đã thống nhất cách nói, nói là bây giờ Tiêu Thần còn quá trẻ, vẫn chưa đến tuổi kết hôn, đợi đến lúc đủ tuổi pháp luật quy định, hai người lại đi đăng ký kết hôn. Dù sao đến lúc đó vẫn còn 4 -5 năm, đến lúc đó mới tính, có sự kiện Tạ Tiểu Như tự tử lần này rồi, chắc chắn Tạ Nhuận Sinh và Hà Đan cũng không dám ép quá.
Trước khi rời khỏi BJ, Tiêu Thần truyền cho Tạ Tiểu Như bộ “Ngọc chân Quyết”, đây là Daniel ở trong quyển bí điển phát hiện một bộ pháp môn của nữ giới. Cũng không phải pháp thuật rất cao thâm, là một môn pháp không tồi có thể giúp phụ nữ đặt nền móng, hơn nữa có thể kéo dài tuổi thọ, bảo dưỡng nhan sắc. Sở dĩ truyền môn pháp này cho Tạ Tiểu Như, có ba nguyên nhân, thứ nhất là Tạ Tiểu Như đã biết được đại bộ phận căn nguyên của mình, cô ấy càng cần năng lực tự vệ; thứ hai là vì lợi cho Tiêu Thần, tuy rằng bây giờ trong bí điển không thấy sinh bí kíp trường, nhưng khó đảm bảo sau này không có cách, cho người phụ nữ của mình có căn bản tu thân, đợi đến lúc nghĩ ra cách, đến lúc đó cũng để họ trường sinh, để có người đi cùng mình; điểm thứ ba, để Tạ Tiểu Như một mình ở BJ, Tiểu Thần rất không yên tâm, để phòng ngừa con này ở ngoài quen đàn ông lung tung, vậy thì nguy, vẫn là truyền cho cô bộ môn pháp, để cô tập trung tòan bộ tâm tư vào việc đi làm và tu luyện.
Sau khi chia tay với Tạ Tiểu Như, Tiêu Thần lần nữa đến đại học BJ tìm Uông Tiểu Kỳ.
Uông Tiểu Kỳ đã bị Tần Khác Thủ tuyển làm môn đệ nghiên cứu sinh rồi, bây giờ đang là trợ thủ của Tần Khác Thủ, đang bắt đầu một đề tài mới, lúc Tiêu Thần đến, mới phát hiện tên của đề tài mới là “Tào Công mộ chí minh bài giải đọc”.
Tên đọc rất nhịu miệng, nhưng bạn nhất định không xa lạ, miếng mộ chí minh bài chính là lệnh bài ngũ hành lần trước Elizabeth đến cướp.
…
Trong phòng nghiên cứu Tần Khác Thủ.
- Tiêu Thần, lần này đến có chuyện gì sao?
Tần Khác Thụ mặc áo trắng, cầm kính hiển vi, đang xem miếng lệnh bài ngũ hành đó.
Tiêu Thần tìm cái ghế, ngồi xuống, gác chân nói:
- Không có chuyện gì, tôi định đến thăm Tiểu Kỳ, không ngờ rằng cô ấy bị ông tuyển vào phòng nghiên cứu.
- Ha ha, Tiểu Kỳ hả, cô ấy làm việc rất cố gắng.
Tấn Khác Thụ cười nói.
- Làm việc?
Tiêu Thần nhăn mày hỏi, Uông Tiểu Kỳ làm việc từ khi nào rồi?
Tần Khác Thụ giải thích nói:
- Tiểu Kỳ đã được chọn làm trợ thủ rồi, cho nên bây giờ cô ấy có hai thân phận, một là dùng cho việc học, là nghiên cứu sinh do tôi dẫn dắt, cái còn lại là trợ thủ của tôi, coi như là công việc của cô ấy.
- Ồ, ra là vậy.
Tiêu Thần gật gật đầu, rồi khẽ nói:
- Vậy ông phải trả tiền lương cho vợ tôi nhiều một chút, cô ấy tiêu tiền không ít đó.
- Cái đó đương nhiên rồi, tôi cho cô ấy tiền lương 5 ngàn một tháng, mỗi tháng còn có tiền thưởng, qua một khoảng thời gian, chính thức điều cô ấy qua làm trợ thủ của tôi, nha đầu này rất lanh lợi.
Tần Khác Thủ cười nói.
Tiêu Thần hài lòng gật gật đầu, chính ra Tần Khác Thủ này cũng rất hào phóng, một người vừa là nghiên cứu sinh năm nhất, làm trợ lý đã có tiền lương cơ bản 5 ngàn một tháng, đây là một thu nhập tương đối tốt. Quan trọng nhất là, theo Tần Khác Thụ làm nghiên cứu, Uông Tiểu Kỳ có thể học được không ít thứ, nói không chừng sau mấy năm, cũng có thể trở thành một chuyên gia lịch sử rồi.
Tần Khác Thủ đột nhiên nhớ ra điều gì, lại hỏi Tiêu Thần:
- Tiêu Thần, anh biết lai lịch của tấm bài này không? Cái người lần trước truy giết tôi, anh…
Tiêu Thần khoát tay, khẽ nói:
- Đừng nhắc cái người đó nữa, tôi đã xử lý xong rồi, chắc chắn cả đời này hắn không còn nhìn thấy mặt trời nữa rồi!
- Về tấm bài này, tôi biết không nhiều, chỉ biết từ miệng kẻ đó nói đó là miếng “lệnh bài ngũ hành” gì đó, nhưng “lệnh bài ngũ hành” là cái gì, tôi cũng không rõ, đây là điều cần các anh từ từ nghiên cứu.
Tiêu Thần thản nhiên nói, cho dù là nói việc mình giết người, sắc mặt vẫn không thay đổi.
Tần Khác Thụ mặt nghệch ra vài giây, liền cười nói:
- Cám ơn anh, anh cung cấp manh mối vô cùng quan trọng, tôi sẽ ra sức thăm dò, dò được gì, tôi sẽ thông báo cho anh trước tiên.
- Thông báo cho tôi làm gì?
Tiêu Thần hỏi, nếu như cái vật này có thể dẫn đến kho báu hay đại loại như vậy, thông báo mình cũng không tệ.
Tần Khác Thụ đặt tấm lệnh bài ngũ hành trong tay xuống, đứng dậy đổ cho Tiêu Thần ly trà nóng, đưa cho Tiên Thần nói:
- Tôi đã nghiên cứu tấm bài này hai tháng rồi, bây giờ bề mặt tấm bài bày, có khắc một loại hình rất kỳ lạ, tôi hoài nghi rất có thể liên quan đến vật gì đó rất quan trọng.
- Vật quan trọng