Không thể không nói, nhân vật chính của chúng ta bạn học Tiêu Thần vẫn là một gia súc rất cảm tính, và cũng là một kẻ rất tuyệt hảo.
Hắn không thích cùng phụ nữ đi dạo, nhưng thích ôm người vợ xinh đẹp khoe khoang, đắc chí trước mặt kẻ khác; hắn sợ nhìn thấy nước mắt của phụ nữ, nhưng thích nhìn thấy phụ nữ chảy nước mắt, đau khổ vì hắn; hắn ghét những người phụ nữ vật chất, nhưng lại chịu chi tiền lớn cho người phụ nữ của mình.
- Nhưng, nhưng chúng ta…
Nước mắt của Tạ Tiểu Như lại lần nữa điên cuồng rơi, trong vấn đề tình cảm, luôn luôn có thể làm cho bạn nước mắt không ngừng rơi.
Tiêu Thần hôn nhẹ mu bàn tay cô, cười nói:
- Chung quy chúng ta đều là người yêu của nhau.
- Em biết anh không chỉ có một người phụ nữ.
Tạ Tiểu Như quay đầu đi, không dám nhìn Tiêu Thần nữa, cô chính là đang rối rắm vấn đề này, không mở được nút thắt này, nên mới nghĩ đến việc tự sát.
- Vậy em để ý không?
Tiêu Thần cũng đã nói ra câu hỏi tàn nhẫn này, câu trả lời của Tạ Tiểu Như sẽ quyết định vận mệnh của cô và hắn, mối quan hệ của của họ, chính là ở trong đáp án này.
Tạ Tiểu Như nhắm mắt lại, lần nữa rơi vào trầm tư.
Tiêu Thần thấp giọng nói:
- Nếu như em để ý, vậy anh sẽ lập tức đi ngay, nhưng anh mong rằng sau này em có thể sống tốt, đừng bao giờ coi thường mạng sống nữa, mạng sống đáng quý nhất, không đáng như vậy.
Tạ Tiểu Như vẫn không nói chuyện, chỉ là khóe mắt cô lại chảy ra hai hàng nước mắt.
Tiêu Thần đi tới, dùng miệng hôn lên khóe mắt cô, hút toàn bộ nước mắt vào miệng, rất mặn rất chua rất rối rắm.
- Mau cho anh đáp án, anh cũng sắp uống no rồi.
Đột nhiên Tiêu Thần cười nói, cuốn cuốn lưỡi, nói thật nước mắt thật sự không ngon lành gì.
- Phì!
Tạ Tiểu Như nín khóc mỉm cười, khẽ nói:
- Có ai kêu anh uống nước mắt em đâu! Tự mình tưởng bở!
- Tự mình tưởng bở?
Tiêu Thần bướng bỉnh nói:
- Anh chưa bao giờ tự mình tưởng bở, anh biết Tạ Tiểu Như nhất định không nỡ bỏ anh đâu, nhìn xem cô ấy đau lòng như thế nào này.
Tiêu Thần nâng mặt Tạ Tiểu Như, hôn nhẹ vào má, trán, mũi, đôi môi thơm của cô.
- Anh thật sự tự sướng ghê, em đâu đồng ý!
Tạ Tiểu Như khẽ nói, quay đầu đi, không để cho Tiêu Thần hôn, nhưng lúc này cô gần như không có khả năng phản kháng, làm sao ngăn cản được tên súc sinh Tiêu Thần này.
Tiêu Thần tiến tới, đè Tạ Tiểu Như xuống, cười ha hả nói:
- Em không đồng ý cũng không sao, chúng ta từ từ trao đổi…
Nói xong đã đè người xuống…
- Không muốn, sức khỏe của em vẫn chưa phục hồi…
Tạ Tiểu Như vội xin tha.
- Đừng lo, động tác của anh sẽ nhẹ nhàng một chút…
Đúng thật là một người không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả…
…
Có lẽ đây là tác dụng của Cầm long chân khí chăng, hoặc có thể nói rằng dương khí của Tiêu Thần đã có tác dụng quan trọng, sau khi hai người tiến hành một trận “vận động hữu nghị”, không ngờ thể lực của Tạ Tiểu Như lại hoàn toàn bình phục. Lúc trước đầu cô còn có chút choáng, căng ra, nhưng trải qua một lượt “Làm dịu” của Tiêu Thần, bây giờ toàn bộ đã biến mất, lại là một người phụ nữ hoạt bát rồi!
Vận động qua đi, Tạ Tiểu Như dựa vào lòng của Tiêu Thần, cửa phòng bệnh đã bị Tiêu Thần khóa trái, hai người cứ trần như nhộng nằm trên giường bệnh, không cần phải e dè gì cả.
- Thành thật mà nói, có phải hôm nay anh cố ý không?
Tạ Tiểu Như cắn nhẹ lỗ tai của Tiêu Thần, có chút giận dỗi hỏi.
Tiêu Thần ôm chặt người đẹp trong lòng, cười nói:
- Đương nhiên không phải cố ý rồi, chỉ là anh có cảm xúc mà thôi, em biết mà, anh không nỡ buông em ra! Nói những lời đó chỉ là để kích thích em mà thôi, nếu như em thật sự nói không đồng ý, anh vẫn sẽ không buông tay.
- Vậy anh còn hỏi em để ý hay không?
Tạ Tiểu Như giận dữ nói.
Tiêu Thần cười ha hả, nói:
- Anh tôn trọng em, nếu em biểu hiện quá gay gắt, anh không muốn miễn cưỡng em làm những việc bản thân không thích làm. Phái nữ nước Cộng Hòa luôn có quan niện truyền thống, thường rất khó chấp nhận đàn ông ba thê bốn thiếp, nếu như em đưa ra lựa chọn đó, anh sẽ lý giải.
Tiêu Thần ôm người trong lòng càng chặt hơn, cũng may Tạ Tiểu Như đưa ra quyết định như vậy, Tiêu Thần hiểu được, bắt đầu từ hôm nay, người phụ nữ trong lòng này sẽ là của mình rồi, sẽ không chạy đâu được nữa.
- Nói thật cho anh nghe, bây giờ em vẫn không kiêng định lắm, anh biết mà, quan hệ của anh và em thật sự cái đó quá, bất cứ người phụ nữ nào cũng không hy vọng người mình yêu vẫn còn người phụ nữ khác, không hy vọng chia sẻ tình yêu của người mình yêu với người phụ nữ khác.
Tạ Tiểu Như dựa sát vào lòng ngực Tiêu Thần.
- Nhưng, sau ngày hôm nay, em cảm thấy mình có lý do ủng hộ anh tiếp tục đi tìm người phụ nữ khác.
Giọng nói của Tạ Tiểu Như pha chút bông đùa.
Tiêu Thần ồ lên:
- Lý do gì vậy?
- Thì là, thì là anh, phương diện kia, quá, quá mạnh đó, một mình người ta chịu không nổi…
Giọng nói của Tạ Tiểu Như thấp đến ghê người, khuôn mặt xinh đẹp đỏ cả lên, đỏ đến tận cổ.
Tiêu Thần đắc ý cười:
- Ha ha, anh Đại Pháo đương nhiên trâu rồi! Hôm nay anh đã kiềm chế nhiều rồi, nếu không cân nhắc đến thân thể của em, hì hì…
Tên gia súc này mà đắc ý, lập tức quên hình tượng liền, bắt đầu khoác lác, lập tức dẫn đến vô địch ma trảo của Tạ Tiểu Như, chỉ là bây giờ mục tiêu không phải thịt non ở eo của Tiêu Thần, mà lặng lẽ trượt xuống bụng dưới của Tiêu Thần, nắm lấy vật cứng rắn gì đó…
- Tiển Thần, em muốn quy ước ba điều với anh, không biết anh có ý kiến gì không?
Tạ Tiểu Như cười hì hì hỏi, đột nhiên trở mình lên, thân người cưỡi trên người của Tiêu Thần, nếu trên tay cầm thêm dây cương, lại có vài phần giống nữ kỵ sĩ.
Tiêu Thần đứng hình mất vài giây, tiếp đến