Đường Diệm Vân sắc mặt thóang đờ ra, có chút giận dữ nói:
- Đừng đối xử với cô như vậy, cô sẽ chịu không nổi đó.
Không chơi vậy đâu nha, cô là chủ nhiện lớp của em nha, không ngờ em lại đùa như vậy. Đùa cô, không sợ thiên lôi đánh xuống, đạp phải phân ư!
- Chịu không nổi?
Tiêu Thần tràn đầy tiếu ý hỏi, lập tức nhẹ nhàng đẩy Đường Diệm Vân ra, hai người xoay người một cái nhẹ nhàng, sau đó lại kéo Đường Diệm Vân đến trước mặt, tay phải Đường Diệm Vân khoác lên vai trái Tiêu Thần, tay trái nắm lấy tay phải Tiêu Thần, tay trái của Tiêu Thần thì khoác bên hông Đường Diệm Vân, đi những bước nhảy đơn giản.
Chịu không nổi, người hiểu được ba chữ này thật sự là rất có tính nghệ thuật, sẽ khiến cho người ta có rất nhiều liên tưởng phong phú. Lấy một ví dụ, khi động vật giống đực và động vật giống cái làm ra hành động ấy ấy, nữ sẽ nói
-Chịu không nổi ah, mạnh thêm chút nữa!
Bạn nghe thấy phỏng chừng sẽ huyết mạch sôi trào.
Còn nếu như đổi thành nam nói
- Chịu không nổi nữa, hôm nay không được rồi!,
Bạn mà nghe thấy thế, phỏng chừng sẽ cảm thấy bi kịch thay cho vị nam đồng bào này. Đương nhiên ba chữ này cũng có thể làm cho người ta liên tưởng đến một vài nội dung lành mạnh một chút, ví dụ nói, mệt lắm rồi, chịu không nổi nữa rồi, lượng công việc quá lớn rồi, tâm lý không thể thừa nhận loại áp lực như vậy.
Lúc Đường Diệm Vân nói ba chữ kia, chắc chắn là mang tư tưởng lành mạnh, nhưng đến tai Tiêu Thần, hắn lại không nghĩ như vậy, ai bảo hắn là một con sắc lang đâu!
Thiệt là, còn chưa bắt đầu làm, chẳng qua chỉ đem tay khoác lên hông của em, em đã không chịu nổi rồi.
Sẽ không mẫn cảm như vậy chứ? Nếu thực sự mẫn cảm như vậy còn gì thảm hơn. Vậy còn không bị công ty điện ảnh nào đó của đảo quốc RB đào ra hoặc là bị cưỡng ép lừa đem bán ah!
- Chị Diễm vân, chị thật biết nói đùa, em mặc dù có chút anh tuấn, phẩm hạnh cũng chắc chắn là tìm không ra sai sót nào. Nhưng mà em vẫn có khuyết điểm nha, khuyết điểm duy nhất của em chính là, năng lực ở phương diện kia có chút quá mạnh mẽ, em thừa nhận tay của em có ma lực rất mạnh, nhưng chị cũng không cần như vậy chứ?
Tiêu Thần cười ha hả, da mặt hắn đã dày đến một trình độ nhất định, phỏng chừng cho dù có dùng thanh sắt nóng đỏ kẹp lên, cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.
Đường Diệm Vân vừa nãy còn xấu hổ, nghĩ đến chuyện hôm qua thì không dám nhìn thẳng vào Tiêu Thần, nhưng vừa nghe hắn không biết xấu hổ như thế, tâm lý liền thả lỏng.
Phải rồi, tội gì mà mình phải như vậy, so đo làm chi với tên nhóc tự kỷ này đây.
Hắn đây rõ ràng là tự sướng hơi quá rồi, chị không so đo với cưng.
- Phải rồi, cưng nghe lời một chút cho lão nương.
Đường Diệm Vân tự tin rống, ưỡn ngực, trên tay dùng sức không ngờ lại chủ động ôm Tiêu Thần qua, tức khắc đẩy ra ngoài, không ngờ đem Tiêu Thần đặt song song mặt đất, lặp lại động tác mà Tiêu Thần vừa mới làm với cô
Các bạn học không nghĩ tới lực tay của cô Đường lại rất lớn, Tiêu Thần này một trăm mấy chục cân trên tay cô, mà vẫn lôi lên được, không để cho Tiêu Thần rơi xuống đất, Đường Diệm Vân một chiêu này lập tức dẫn đến một trận tiếng trầm trồ.
…
Tiêu Thần hối hận muốn chết, trong ruột hối đến đen luôn.
Sau đó hắn mới nghĩ rõ ràng sách lược của mình sai lầm rồi, cực kỳ sai lầm, buổi tối lúc cùng Đường Diệm Vân khiêu vũ, nên làm ra một bộ tư thái thân sĩ, như thế tâm lý Đường Diệm Vân sẽ mới thấp thỏm không yên. Này là vừa lo lắng vừa áy náy, như vậy khiến tỷ lệ thành công mới càng cao nha, nhất là kiểu có chút thành thục như Đường Diệm Vân này.
Nhưng chính mình lại khăng khăng bày ra một bộ tư thế lưu manh du côn, còn làm ra một vài hành động nhìn qua khá là ngả ngớn với Đường Diệm Vân, kết quả ngược lại là làm cho gánh nặng trong lòng Đường Diệm Vân được cởi bỏ hết. Khiến cô tưởng rằng Tiêu Thần vẫn chỉ là một cậu nhóc thôi, một cậu trai thích cùng các nữ sinh xinh đẹp tán tỉnh vớ vẩn thôi.
Ngược lại khiến cô rất nhanh quên đi sự việc hồi tối kia, nói giỡn, mình là cô giáo của hắn, cho dù