Đối diện sự gào thét của em Vũ Đại Nhi, Tiêu Thần cũng chỉ có thể lắc đầu cười gượng, hắn thở dài một tiếng, nói với mẹ con Tô Tử Hiên:
- Hai người hãy yên tâm, tôi không đem Vũ Đại Nhi về đó đâu, lúc nãy chỉ là đùa với mọi người thôi. Nếu Vũ Đại Nhi không sao rồi, vậy thì tôi đi trước.
Dứt lời Tiêu Thần lại nhìn về phía Liễu Thất, ra hiệu mắt với y, Liễu Thất đi theo Tiêu Thần ra khỏi biệt thự, Tiêu Thần kêu y đến trước mặt, nghiêm mặt nói:
- Nhớ kỹ, quyển “Linh động quyết” đó, tuyệt đối không được để cho người khác nhìn thấy, nhất là các sư thúc tổ gì đó của chú ở Thanh Vân Môn, không thì khoảng thời gian mà anh không ở đây chú sẽ có họa sát thân!
Liễu Thất vừa nghe xong thân thể liền chấn động, thấp giọng hỏi:
- Đến cả các sư thúc tổ của em cũng không xem được sao? Lỡ như lúc em tu hành có khó khăn thì sao?
Pháp môn tu chân này, cực dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, nếu như gặp phải đại loại như một chút nút thắt, rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện lớn, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
- Đại ca anh muốn đi đâu?
Liễu Thất vội hỏi, vết thương của đại ca vẫn chưa hoàn toàn khỏi, hay là muốn đi cua em gái nhà bên cạnh?
Tiêu Thần thản nhiên cười nói:
- Mấy ngày sau anh phải đi xa một chuyến, đoán chừng ít nhất cũng một hai tháng. Nếu gặp khó khăn trong quá trình tu hành, chờ anh về rồi nói. Còn nữa trong Thanh Vân Môn của bọn cậu có thằng nào chơi bùa chú không?
- Chơi bùa chú?
Liễu Thất nghĩ một lát, hai mắt sáng lên, nói:
- Phùng sư thúc của em chính là một chuyên gia bùa chú, làm sao đại ca biết được vậy?
Mặt Tiêu Thần liền biến sắc, thầm nghĩ tên xài bùa nổ bị mình tiêu diệt chắc hẳn là Phùng sư thúc, thấp giọng nói:
- Cậu không cần biết làm sao anh biết được, cậu chỉ cần nhớ kỹ những lời anh nói với cậu, bất luận ai hỏi cậu, cậu cũng đừng nói ra chuyện “Linh động quyết”.
Lòng của người trong giới tu chân khó dò, quan hệ so với người bình thường càng tàn nhẫn, vị sư phụ bùa chú kia chú Phùng chắc hẳn biết tin mình có thể mở viên Cảm Ứng châu đó từ chỗ Liễu Thất, nên mới nổi sát tâm với mình.
Nếu để ột số tu thân nhân sĩ, biết được ở chỗ Liễu Thất còn một cuốn bí kíp tu chân đẳng cấp, không cần nghĩ nhiều, tên tiểu tử này sẽ bị nuốt đến nỗi bột xương cốt cũng không còn.
Về phần Thanh Vân Môn gì đó chỗ y đang ở, nhân vật trong đó tất nhiên cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, một vị đường đường là sư thúc lại lợi dụng hậu bối Liễu Thất này, bày ra sát trận với Tiêu Thần, hiển nhiên không phải hành vi của chính nhân quân tử gì.
- Ùm, em biết rồi, đại ca phải cẩn thận.
Liễu Thất gật mạnh đầu, đại ca Tiêu Thần này tuy là thích phụ nữ, đôi khi lại còn cà lơ phất phơ, nhưng Liễu Thất biết hắn nói như vậy nhất định là muốn tốt ình.
Đồng thời có thể khiến vị môn thần Hoa Hạ tốn thời gian một hai tháng để chấp hành nhiệm vụ, chắn chắn không phải sự việc gì đơn giản, nhất định sẽ có nguy hiểm không nhỏ.
Tiêu Thần gật gật đầu, vỗ vỗ vai của Liễu Thất, cười nói:
- Vậy thì như vậy trước, đợi anh giải quyết xong sự việc, đến lúc đó chúng ta lại tụ họp.
- Đúng rồi, nhớ giúp anh đi tìm Vũ Long, kêu ông ta gởi 100 triệu kia vào tài khoản cho anh, đại ca em đây là một người nghèo đó, 100 triệu, ách, đủ cho anh tìm mười mấy ngàn cô bé!
Tiêu Thần cười hì hì, nếu như Vũ Long đồng ý đưa 100 triệu, ngu sao không lấy.
Ha ha, tài sản lại nhiều thêm 100 triệu rồi, lại có thể thu vài em tiến hậu cung rồi, hì hì.
…
Một giờ chiều, Vũ Long lái chiếc BMW quẹo vào bãi đậu xe ngầm của một hộp đêm có tên là “Lưu Hương Nơi Nào”.
Nhưng ở hơn 100m, Tiêu Thần cưỡi chiếc mô-tô Gia Linh cũ nát không biển hiệu, đang hướng về bên này chạy tới. Bởi vì không gian đặc dị có thể tích đạt đến 50 mét vuông, Tiêu Thần mang đồ vật theo thuận tiện hơn nhiều, có một khoảng thời gian hắn không cưỡi chiếc mô-tô Gia Linh này, vòng thép cũng có chút gỉ sét rồi, nhưng cũng may khung xe vẫn còn, vẫn còn có thể dùng một chút.
Lúc này Tiêu Thần dùng súc cốt công, làm diện mạo xoay thành một người trung niên bình thường, với diện mạo đích thực của bản thân có sự khác biệt rất lớn.
Tiêu Thần chạy xe vào bãi đậu xe ngầm, vừa hay đụng mặt với Vũ Long dẫn theo hai vệ sĩ đang đi trong bãi đậu xe ngầm, ba người đi vào thang máy của bãi đậu xe.
- Thằng cha này giữa xế chiều chạy đến hộp đêm làm gì? Chẳng lẽ đi gặp tình nhân?
Tiêu Thần nhỏ giọng nói vài câu.
Ở biệt thự của Liễu Thất, biểu hiện của Vũ Long thật sự là quá khác thường rồi, điều này đủ để Tiêu Thần đem lòng sinh nghi rồi, Tiêu thần lập tức cáo biệt với Liễu Thất, một mình theo dõi Vũ Long. Hy vọng thông qua theo dõi, thăm dò được một vài ẩn tình của Vũ Long, theo như trực giác tình trường của Tiêu Thần mà xem, sở dĩ Vũ Long đối xử với Tô Tử Hiên và Vũ Đại Nhi lạnh nhạt như vậy, chỉ có hai khả năng. Thứ nhất chính là áp lực trong tập đoàn quá lớn, khiến tinh thần lão căng thẳng, không cách nào chăm sóc được vợ và con gái; thứ hai chính là thằng cha này bên ngoài có phụ nữ rồi.
Tiêu Thần rất lạc quan tin tưởng vào khả năng thứ hai, nói trắng ra Tiêu Thần thật sự là một tên gia súc, sau khi gặp qua Vụ Đai Nhi và người mẹ xinh đẹp của cô, thì trong lòng Tiêu Thần có chút không cam lòng.
Hôm qua lúc ở trung tâm thương mại lớn Lĩnh Hải gặp Tô Tử Hiên, hương thơm trên người Tô Tử Hiên, thật sự làm người ta say mê, khiến Tiêu Thần nổi lên cảm giác ngứa ngáy trong lòng. Cảm giác này khác với cảm giác mà Hà Phương Nhã mang đến ình, Hà Phương Nhã là mỹ nhân trưởng thành đã ly hôn, còn Tô Tử Hiên bây giờ còn là vợ của người ta, đối với Tiêu Thần mà nói, càng có tính khiêu chiến.
Vốn dĩ Tiêu Thần