Cũng may, không gian đặc dị của Tiêu Thần đủ lớn. Trước khi lên đảo, trong đó chứa đựng đủ thứ, bao gồm vài dụng cụ để nướng và một số gia vị cao cấp. Hai nữ sau khi tỉnh lại, liền ngửi thấy mùi cá nướng thơm phức. Vừa lúc Tiểu Ma Nữ đang đói, nàng không lập tức truy cứu tội lỗi do Tiêu Thần gây ra, trái lại còn giành lấy con cá mà hắn đang nướng trước lều, bắt đầu ăn.
Tiêu Thần nhíu mày, nói :
-Bà cô nhỏ của ta, cô đợi một chút rồi hẵng ăn, con cá này còn chưa chín đâu.
Tiêu Thần từng đi dã ngoại không ít lần, nướng cá để ăn hắn đương nhiên làm qua rất nhiều rồi. Ba con cá đang nướng trong tay và một nồi canh cá kia ít nhất cũng phải nấu thêm 10 phút nữa. Con cá nướng mà Hồ Tư Doanh đoạt lấy hiển nhiên còn chưa có chín hẳn.
Hồ Tư Doanh nghe xong liền cong miệng lên. Cái miệng nhỏ đã sớm nuốt xuống một miếng cá, hướng về phía Tiêu Thần hừ nhẹ.
-Cậu đã chiếm của ta tiện nghi lớn như vậy, còn không nỡ để ta ăn con cá của mình!
Tiêu Thần ngẩn người, nghĩ một chút rồi cũng không tính với nàng nữa. Bây giờ Hạ Sương vẫn ở trong lều, còn chưa đi ra. Hắn thở dài, nói:
-Vậy cô càng phải cẩn thận, nói không chừng buổi tối sẽ tiêu chảy đấy, đến lúc đó cũng chớ có trách ta.
-Đau chết cũng là việc của ta, không cần cậu xen vào!
Hồ Tư Doanh tức giận hừ một tiếng, tiếp tục ăn cá. Tiêu Thần mặc dù có chút chê bai bộ dạng ăn như sói nhai hổ nuốt đó, nhưng từ nàng, cơ hồ vẫn toát lên một hình ảnh thục nữ, chí ít còn chưa ăn đến nỗi miệng đầy dầu mỡ.
Một lát sau, Hạ Sương cũng từ bên trong đi ra, nói cho Tiêu Thần biết nữ nhân bị thương kia còn chưa tỉnh lại. Nhân lúc các cô đang ngủ, Tiêu Thần liền xuống biển bắt được vài con cá to. Ba người bọn họ, mỗi người một con cá nướng, tiện thể nấu thêm được một nồi canh cá.
…
Sau khi ăn điểm tâm xong, Tiêu Thần liền dẫn Hồ Tư Doanh, Hạ Sương, hai nữ này đi dạo vòng quanh đảo. Về phần nữ nhân bị thương kia, Tiêu Thần đã để lại một tia Cầm long chân khí ở trên người cô, chỉ cần cô tỉnh, hoặc là hoạt động, tia cầm long chân khí kia sẽ có phản ứng, thìmình có thể lập tức chạy trở về.
Không thể không nói, Bắc Tiểu Đảo là một nơi phong cảnh rất đẹp, nhất là các chủng loại chim và hoa cỏ, làm cho con người ta càng nhìn càng có hứng thú.
Riêng con gái đối với chim và hoa luôn luôn có một loại trời sinh ôm ấp tình cảm, cho nên rất nhanh Hồ Tư Doanh liền quên đi việc Tiêu Thần buổi sáng hôm nay "Ức hiếp" đối với chính mình, lôi kéo hắn chạy tới chạy lui, còn lệnh cho hắn hái một chuỗi hoa dại xinh đẹp làm thành một vòng hoa ình, đeo lên trên đầu. Hạ Sương thì kín đáo hơn, sau khi trải qua sự kiện đó, cô đã trở nên thành thục rất nhiều, nghiễm nhiên đã thu hồi thái độ kiêu ngạo khi còn ở đại học Thanh Hoa, chỉ có điều cô đối với Tiêu Thần vẫn là ánh mắt nhu tình, có chút ngượng ngùng, cô biết đây chính là hương vị của tình yêu.
Tiêu Thần hiếm khi có được sự yên lặng hưởng thụ như vậy, phong cảnh động lòng người, gió biển lành lạnh, ánh mặt trời ôn nhu, bên cạnh còn có hai vị tiểu mỹ nhân, đây hết thảy đều lộ ra sự hài hòa độc đáo đến như vậy.
Nhưng Tiêu Thần thừa biết, sau khoảng thời gian hài hòa ngắn ngủi này, một cuộc chiến đẫm máu mở màn sẽ diễn ra. Đối diện với Bắc Tiểu Đảo là Nam Tiểu Đảo. Đó lại chính là một đảo rắn. Ở đó rắn độc nhiều vô kể. Lên phía trên một tí là Điêu Ngư Đài , nơi mà rất có thể có rất nhiều gián điệp Ninja cấp cao của RB nằm vùng. Quân khu trên tư liệu cho thấy, trong đó còn có thể có từ hai mỏ quặng trở lên, đến lúc đó tránh không được một cuộc đại chiến.
Hy vọng đến lúc đó hai nữ kia sẽ không bị thương tổn gì, bằng không nhiệm vụ lần này lại không hoàn thành tốt đẹp rồi.
…
Lại thêm một đêm đen nữa, bây giờ đã là hơn bảy giờ đêm, nữ nhân bị thương đã tỉnh, chỉ có điều sau khi nhìn đến Tiêu Thần - ba con người xa lạ kia, cô không cam tâm tình nguyện nói chuyện. Thậm chí ngay Hồ Tư Doanh -Tiểu Ma Nữ hay cùng cô nói giỡn này, cô cũng không có phản ứng. Chỉ đến