Phòng khiêu vũ Già Nam Chi Nhạc là một phòng khiêu vũ theo kiểu đặc biệt của phương Tây nhưng nó không chỉ là phòng khiêu vũ thông thường, thực ra nó giống như câu lạc bộ thoát y. Ở đây có nữ nhân Ấn Độ, mỹ nữ Brazil nóng bỏng, nữ nhân phóng khoáng của châu Âu, đám tiểu muội nhiệt tình múa cột, thậm chí có vài lô ghế bọn họ trực tiếp dùng cái trụ của nam nhân để biểu diễn. Địa điểm ăn chơi sa đọa này bất kỳ điều gì cũng vi phạm pháp luật nhưng không bị cảnh sát sờ đến bởi nó đúng là tổng bộ của một trong ba thế lực đen mạnh nhất Lĩnh Hải, Tàn Lang bang.
Tòa nhà Già Nam Chi Nhạc cũng không cao, chỉ có năm tầng. Đối với các phòng khiêu vũ khác tại Lĩnh Hải xem như nó là một tòa nhà thấp. Bố cục tòa nhà so với những tòa nhà con lại cũng rất khác biệt. Những phòng khiêu vũ cũng không có người khiêu vũ là người dân thường, cũng không có khán giả thường, chỉ có dững dãy ghế lớn nhỏ cùng bậc tam cấp.
Cũng bởi có những dãy ghế chắn xung quanh phòng khiêu vũ này nên cảnh sát muốn tới bắt bớ càng khó khăn hơn. Bởi vì chỉ cần có chút động tĩnh đèn đỏ phía trong sẽ báo động cho đám người biết ổ động. Bọn họ sẽ lập tức tránh đi, chờ cảnh sát rút lui mới xuất hiện trở lại. Nói trắng ra cũng nhờ có những hàng ghế này nên bên trong muốn làm gì cái gì thì làm cái ấy. Đám vũ nữ bên trong biểu diễn là phụ, bán thân mới là nghề nghiệp chính. Bởi vì từng phòng độc lập lên khách muốn chơi thế nào cũng được. Sắp vai nhân vật thích SM. Thậm chí vận động nhiều P. Để vũ nữ đóng vai nhân tình, học sinh...đều được. Chỉ cần khách có tiền, muốn thế nào cũng có thể chuẩn bị được. Đáng tiếc xã hội hiện nay tiền không bao giờ thiếu, tiền từ thiện bọn họ có thể không có nhưng tiền nhét vào ngực vào bụng các nàng chưa từng thiếu.
Mười giờ tối là thời điểm phòng khiêu vũ Già Nam Chi Nhạc hoạt động cao điểm nhất, lúc này tại một căn phòng bí mật dưới nền đất của tòa nhà.
Căn phòng này thực sự rất lớn và xa hoa, trong phòng có một chiếc giường lớn cùng sáu chiếc ghế bành vuông vắn.
Lúc này một người đàn ông trung niên đang nằm ngang trên giường, trên đùi gã có một cô ả Âu Mĩ nhún nhảy, phía dưới là hai cô nàng Trung Quốc đang mát xa chân. Người đàn ông này ngậm một điếu thuộc phiện màu vàng, một cô nàng đứng gần đó phụ trách châm lửa cho gã. Trong phòng còn có ba người đàn ông: một là phó bang chủ Dương Đỉnh Thiên, một là lão già quản sự chừng sáu mươi tuổi Diệp Lăng Hải cùng một người đàn ông đeo mặt nạ bạc vốn là phó bang chủ khác tên Triệu Hà Nguyên. Bên cạnh mỗi người đều có hai người đẹp mát xa dâng trà cho họ.
- Chúng mày nói thằng nhãi tên Đại Pháo Ca kia sẽ tự mình tới đây/
Người đàn ông nằm trên giường lớn đẩy cô ả Âu Mỹ ra, đoạn ngồi dậy, âm thanh sang sảng như chuông rất có lực chấn nhiếp. Diện mạo người đàn ông này cũng có chút đặc biệt, toàn bộ hai bên mặt đều được phủ kín râu, chỉ có thể nhìn ra ánh mắt của gã hoàn toàn giống với dã thú.
- Đúng vậy. Đồ bang chủ. Thằng nhãi đó mang theo nhân tình của Từ Đạt Lãng tới đây nói đồng ý giao ra thứ kia, chỉ muốn gặp mặt chúng ta đàm phán.
Dương Đỉnh Thiên vừa nghe vị Đồ bang chủ nói vội cung kính kể lại chân tướng một lần.
Hóa ra người trẻ tuổi tên Đại Pháo Ca kia mang theo Hứa Diễm bị Bàn Đầu La cùng Sấu Đầu Đà bắt giữ. Hắn cũng thông minh, muốn giao thứ Lương Thông Thiên