Cầm Long Bí Điển được lão sắc long Tạ Đông dùng chưởng lực khắc sâu vào não Tiêu Thần, hiện nay có thể coi như bí điển với não bộ hắn là một thể. Chỉ cần Tiêu Thần tập trung tinh thần Cầm Long Bí Điển sẽ tự động hiện ra trong óc hắn.
Trước đây Tiêu Thần tu luyện Cầm Long Quyết ở tầng thứ nhất Rèn thể cũng chỉ thấy qua trong bí điển có phân làm ba mục: Cầm Long Quyết, Luyện Đan Lục và Huyền Binh Phổ. Sau khi đột phá tới tầng hai Rèn thể hắn còn chưa xem xét thêm.
Vốn Tiêu Thần cho rằng trong Cầm Long Bí Điển có phương thuốc giúp tăng tuổi thọ hay phương pháp song tu nào đó. Chỉ là khi xem xét toàn bộ hắn phát hiện ra bản thân luôn mang theo một kho báu lớn bằng trời.
Thì ra Cầm Long Bí Điển nhìn qua giống quyển vở mỏng nhưng so với từ điển Oxford còn dầy hơn rất nhiều. Hơn nữa trong đó còn xuất hiện một chiếc rương lớn, nhìn qua chiếc rương này không thể không khiến người ta có suy nghĩ kỳ lạ.
Không phải rương này chứa châu báu cấp bậc sử thi chứ? Hoặc là thần binh lợi khí mười mấy vạn năm trước truyền lại?
Não bộ Tiêu Thần như con thuyền nhỏ, trên thuyền chứa một chiếc thùng lớn màu vàng này. Bản thân Tiêu Thần chính là người đánh cá, chậm rãi tiến tới gần chiếc rương bí ẩn.
Rốt cuộc hắn cũng tiếp cận với đáy rương, tâm trạng cũng theo đó mà căng thẳng thấy rõ. Bất quá chứng kiến cảnh tượng trống trơn trước mắt, Tiêu Thần suýt chút hôn mê.
Đừng nói là thần binh lợi khí, vàng bạc châu báu hay mỹ nữ...toàn bộ chiếc rương lớn không tồn tại bất kỳ thứ gì. Một cọng lông, một hòn đá thậm chí cũng không thấy. Tâm trạng Tiêu Thần lúc này không khác gì rơi từ đỉnh cao hi vọng xuống đáy biển vạn thước. Cái này không phải trêu đùa ông mày sao? Tốt xấu trong rương cũng có vài cô em xinh đẹp chứ. Cùng lắm thì từ nay về sau hắn thường xuyên lui tới đây tập luyện chút tư thế nam nữ với các nàng ấy.
Bảo tàng không thấy Tiêu Thần chỉ có thể tập trung vào bản Cầm Long Bí Điển phía trên. Chậm rãi nghiên cứu kỹ càng bí điển từng trang từng trang, rất nhanh ba tiếng đồng hồ đã qua, khi Tiêu Thần mở mắt cũng là thời điểm 8h tối.
Ngồi xếp bằng cũng khá lâu, Tiêu Thần làm vài động tác hô hấp cùng co giãn các cơ kế đó mới đứng lên. Vẻ mặt hắn lúc này vô cùng mờ ám, cầm vật gì đó trong bóng tối thậm chí khóe miệng cũng xuất hiện nụ cười.
- Ha ha..thứ này đúng là bảo bối. Chuyến này thu hoạch không nhỏ.
Sau khi tu luyện tới tầng hai Rèn thể, thị lực của Tiêu Thần tốt lên rất nhiều. Chỉ bằng ánh trăng bên ngoài cửa sổ hắn đã nhanh chóng tìm được công tắc đèn phòng. Ánh sáng xuất hiện cũng không ảnh hưởng tới ánh mắt Tiêu Thần, lúc này hắn đang cầm khối ngọc bội màu xanh đeo lên cổ.
Khối ngọc bội này chính là khối ngọc khi Tiêu Thần chờ Lương Yến Yến tại quảng trưởng bị cô bé cầm kẹo trong tay gạ đổi. Khi đó Tiêu Thần cảm thấy kỳ lạ bởi không rõ vì sao cô nhóc kia muốn dùng que kẹo đổi lấy khối ngọc bội này. Bởi vì hắn chưa từng mang khối ngọc đó trên cổ cho dù lúc đó hắn cũng nghĩ tới khối ngọc này có giá trị và không thể đổi lấy kẹo. Sau khi cứu được Lương Yến Yến hắn cũng không