Nghĩ ngợi giây lát Tiêu Thần vội lấy điện thoại bấm một dãy số.
- Vũ Đại Lưu. Ông có đó hay không?
Phía đầu kia vừa bắt máy Tiêu Thần đã trực tiếp hỏi.
- Được. Theo địa chỉ này phái người mang giải dược mê hương tới đặt trước cửa. Ám hiệu ba tiếng gõ cửa, hai nhanh một chậm. Làm xong lập tức đi ngay.
Sau khi ngắt điện thoại, ngoảnh đầu nhìn lại giường Tiêu Thần sợ hãi ngây người. Chiếc áo sơ mi cùng chiếc nịt ngực lúc này đã tuột hẳn khỏi thân thể Chu Tử Y, đôi tay cô nàng không ngừng xoa bóp hai đỉnh núi đồ sộ, lưỡi không ngừng liếm qua đôi môi đỏ mọng.
- Mẹ nó. Không thể nhịn được.
Tiêu Thần một bụng tà hỏa khó lòng kiềm chế. Trong đầu hắn suy nghĩ muốn trực tiếp lao tới hiện tại vô cùng mãnh liệt, chỉ là hắn biết dưới tác dụng của mê hương nếu bản thân dám có hành động này sẽ phản tác dụng.
Mắt thấy Chu Tử Y sau khi xé bỏ xong phần trên đôi tay sắp tiến xuống phía dưới, Tiêu Thần không còn cách nào khác vội vàng bế thẳng cô nàng tới phòng tắm.
Vũ Đại Lưu chết tiệt...sớm biết mê hương có tác dụng này, ông mày đâu phải vất vả như vậy.
- Rào rào...
Trong phòng tắm Tiêu Thần mở vòi hoa sen tới mức cao nhất khiến hơn mười dòng nước xiết xối thẳng lên thân thể Chu Tử Y. Bản thân hắn tà hỏa cũng chưa được dập tắt hoàn toàn. Mặc dù đang bị Tiêu Thần giữ nhưng Chu Tử Y không yên phận, đôi tay nhỏ bé của cô nàng ngược lại ra sức xé chiếc áo hắn đang mặc.
- Đệch.
Tiêu Thần thấp giọng chửi bậy. Với thân thể cường tráng của hắn ôm Chu Tử Y không tốn sức nhưng liên tục bị cô nàng xé áo cộng thêm đôi thỏ trắng trước ngực xát qua xát lại, thậm chí miệng hắn cũng bị cưỡng hôn khiến Tiêu Thần cảm thấy như bị đắc tội.
- Cạnh, cạnh,...cạnh.
Nghe tiếng gõ cửa hai nhanh một chậm, Tiêu Thần vội vã để Chu Tử Y dựa vào cạnh tường, vọt tới cửa. Hắn nhanh chóng cầm chiếc bình nhỏ tiến vào phòng tắm đồng thời dốc ra một viên thuốc nhỏ màu trắng.
Nhưng mặc hành động của hắn nhanh cỡ nào khi tiến vào phòng tắm Chu Tử Y cũng đã cời sạch sẽ y phục trên cơ thể, cả người nàng như mũ nhân ngư trong phòng tắm.
- Ngoan nào.
Tiêu Thần sợ run vài giây vội vàng nhét thuốc giải vào miệng cô nàng.
Giải dược vừa dùng thân thể không một mảnh vải của Chu Tử Y ngã bịch xuống sàn. Tiêu Thần nhanh chóng tắt vòi nước đồng thời ôm nữ cảnh hoa ra ngoài. Hắn vội vã tìm hai chiếc khăn tắm lau tới lau lui thân thể Chu Tử Y, quá trình này mất tới nửa giờ.
Nửa giờ sau, khi thưởng thức đủ thân thể đẫy đà của Chu Tử Y Tiêu Thần mới đành lưu luyến mặc cho cô chiếc áo tắm, kế đó đặt cô trên chiếc giường lớn trong phòng khách.
Là đàn ông gặp phải chuyện như vậy xử lý ổn thỏa rất khó, giống như Tiêu Thần vừa rồi càng khó hơn.
Cảm giác này cũng như thấy một người đẹp cởi sạch quần áo, hai chân giang rộng nằm trước mặt nhưng bản thân không thể ăn.
Cũng may anh bạn Tiêu Thần đã có chút hành động đã tay, đã mắt coi như cũng có an ủi. Cả ngày chưa ăn uống gì, Tiêu Thần lập tức thay một bộ đồ thể thao màu xanh, chậm rãi xuống lầu.
- Bên ngoài không khí thật tốt. Chẳng bù cho trong nhà đã bị bà chị biến thành tà mị. Còn may Tiêu Thần tôi là quân tử, nếu không vừa rồi... A. Mình rất thuần khiết, không nên nghĩ tiếp.
Đứng dưới lầu Tiêu Thần thở phào một cái, không khí vừa rồi quả khiến hắn có chút áp lực. Nếu không phải định lực của hắn đủ mạnh e