Bất kể là một siêu cấp thế gia hay là đỉnh cấp tông môn nào, đúng hơn là mỗi khi có một thế lực xuất hiện, điều kiện tiên quyết để thế lực đó có thể đứng vững lâu dài không chỉ nằm ở tổng thể thực lực của thế lực đó lớn mạnh bao nhiêu mà còn phải dựa vào tầng thứ chiến lực cao nhất của thế lực đó.
Lấy ví dụ như Diệp gia năm xưa, ba vị lão tổ có tu vi Tôn cấp chính là nhân tố đảm bảo Diệp gia đứng vững không sụp đổ, hay như là Lăng Hư Cung, Phá Quân Tôn Giả chính là sự tồn tại khiến Lăng Hư Cung sừng sững hàng ngàn năm nay.
Nếu không có Phá Quân Tôn Giả Trác Thanh Phàm, dù Lăng Hư Cung có tổng thể thực lực gấp mười lần bây giờ mà khuyết thiếu đi chiến lực đỉnh cao vượt quá Thánh Giai, có thể đảm bảo chỉ trong vòng một đêm là sẽ bị thế lực đối dịch xoá sổ, nhiều Thánh Tôn, Thánh Quân cường giả để làm gì, khi mà bọn họ trong mắt của một Thiên Tôn đại lão chỉ là một đám nhóc con loi choi không đáng để bận tâm, muốn diệt lúc nào thì diệt.
Hoàng thất Thiên Hành đế quốc, Triệu gia cũng không ngoại lệ, bề dày lịch sử của Triệu gia còn dài hơn cả Lăng Hư Cung, thời điểm Thiên Hành đế quốc được thành lập thì Triệu gia đã tồn tại đến mấy ngàn năm lịch sử, một mạch kéo dài cho tới tận bây giờ cũng đã trải qua hơn 7000 năm, có thể trong suốt một thời gian dài như vậy không sụp đổ đòi hỏi gia tộc này phải có một vài lão quái vật thực lực thông thiên toạ trấn, điều này là chuyện hiển nhiên.
Chỉ như vị lão tổ tông Triệu gia năm đó khi thành lập Thiên Hành đế quốc, nghe nói tu vi của lão đã đạt đến đỉnh cao của tầng thứ Linh Đế, một mình đối chọi với hàng loạt siêu cấp thế gia cùng với những đỉnh cấp tông môn khác, duy trì thế bất bại trong thời gian dài, từ đó mới có Triệu gia huy hoàng như ngày nay.
Tử Phong trong những ngày này ở trong hoàng cung Thiên Hành đế quốc, thường xuyên yêu cầu Triệu Thanh Thanh đem cho mình những tư liệu kiểu như thế này, vậy nên đối với thực lực chân chính của Triệu gia hắn nắm không rõ, nhưng đại khái thì vẫn có thể ước lượng được.
Đối với việc Triệu Thanh Thanh nói rằng có một người quan trọng muốn gặp mình, Tử Phong đoán chắc đến tám phần người đó chính là một trong những tồn tại khủng bố trấn thủ Triệu gia, và khả năng cao đó chính là người đóng vai trò bảo hộ cho Triệu Thanh Thanh, đảm bảo cho ngai vàng của nàng.
Nếu suy nghĩ một chút thì sẽ thấy điều này không kỳ lạ chút nào cả, phe cánh của Triệu Thanh Thanh so với Nhị Thân Vương cực yếu, hơn nữa nàng cũng không được lòng các vị tộc lão trong Triệu gia cho lắm, trong khi đó ngoại công của nàng vốn là gia chủ đời trước đã bế quan nhiều năm không hỏi đến sự đời, nếu nói rằng không có siêu cấp cường giả chống lưng thì Triệu Thanh Thanh căn bản còn không có cơ hội ngồi lên vương vị chứ đừng nói có thể tạo nên cục diện giằng co với Nhị Thân Vương.
Vậy nên ngay khi biết được có một nhân vật quan trọng muốn gặp mình, Tử Phong không nghĩ ngợi gì nhiều liền đồng ý, có thể để Triệu Thanh Thanh mở miệng nói ra hai chữ “quan trọng” một cách nghiêm túc như vậy, người này chắc chắn không đơn giản.
Để lại Nhiếp Tiểu Thiến ở trong khu vực của tổ chức Thiên Tru, an toàn của nha đầu này hắn không lo lắng nhiều, Tử Phong đi theo Triệu Thanh Thanh xuống một đường hầm thông xuống dưới đất.
Đường hầm này thực chất chỉ là con đường dẫn đến một ma trận nằm dưới lòng đất, khiến Tử Phong cảm thấy choáng ngợp đó là ngay ở bên dưới kinh thành Thiên Hành đế quốc lại có thể tồn tại một hệ thống thông đạo ngầm khổng lồ và rối rắm đến mức như vậy, những thông đạo này liên kết với nhau tạo ra một thành phố nằm dưới lòng đất theo đúng nghĩa đen, từ bên trong hoàng cung có thể đi đến bất kỳ đâu ở trong kinh thành, thậm chí đến từng căn phòng trong hoàng cung cũng liên thông với thành phố ngầm này.
Theo lời Triệu Thanh Thanh giới thiệu thì những thông đạo này nằm sâu bên dưới cách mặt đất đến tận hàng trăm mét, hoàn toàn bí mật trước tai mắt của thế lực bên ngoài, chỉ có những nhân vật quan trọng nhất của Triệu gia mới biết được sự tồn tại của những thông đạo này.
Thực lực chân chính của Triệu gia chính là nằm bên trong thế giới ngầm này, không những đảm bảo được sự bí mật mà khi kinh thành có biến, cường giả và quân đội riêng của Triệu gia có thể xuất kỳ bất ý hiện thân ở bất kỳ đâu trong kinh thành, không ai có thể nhận ra được có một đội quân khủng bố đang di chuyển ngay bên dưới chân mình.
Đến cả Nhị Thân Vương cũng không biết đến sự tồn tại của nơi này, chỉ có những vị thái thượng trưởng lão, vài vị lão tổ và các đời gia chủ Triệu gia mới được quyền tiếp xúc đến lực lượng cốt lõi của Triệu gia.
Tử Phong nghe vậy mà không khỏi bất ngờ, thần thức của hắn từ lúc xuống dưới này đã trải rộng ra khắp nơi, hắn có thể cảm nhận được vô vàn khí thế hùng mạnh rải rác khắp các thông đạo, hơn hai ngàn Thánh Giả, Thánh Hoàng, hàng trăm Thánh Tôn, đến cả Thánh Quân cường giả cũng có đến hơn hai trăm người.
Tử Phong ngoài mặt không có biểu cảm gì nhưng trong lòng đã như kinh đào hải lãng, không hổ danh là Triệu gia thống trị Thiên Hành đế quốc hàng ngàn năm, chi lực lượng này không chỉ chất lượng mà số lượng cũng vô cùng khủng bố, một khi xuất hiện thì quản cái gì Mạnh gia hay là Lý gia, chỉ cần thời gian nửa chén trà là có thể nghiền nát cả hai đại gia tộc không còn một mảnh vụn.
Truyền ngôn bên ngoài nói rằng các thế gia kia có tổng thể thực lực mạnh hơn Triệu gia là đúng, chỉ có điều đấy chỉ là bề nổi của Triệu gia mà thôi, nếu tính cả chi lực lượng ẩn giấu này nữa thì tuyệt đối không phải là đối thủ.
Khiến Tử Phong cảm thấy bất khả tư nghị đó là hắn nhạy bén bắt được hàng chục hơi thở mạnh mẽ vô cùng, tuyệt đối là cường giả cấp bậc vượt trên Thánh Giai, tức là Triệu gia có ít nhất hàng chục Thiên Tôn đại lão có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào, xem ra Triệu gia còn ẩn giấu sâu hơn nhiều so với những gì Tử Phong nghĩ, nơi này nước không phải là quá sâu, mà căn bản chính là mặt biển không có đáy a, quá mức kinh khủng.
Cơ mà Tử Phong cũng hiểu được chi lực lượng ẩn giấu này sẽ không trực tiếp tham gia vào công việc nội bộ của Triệu gia, chỉ khi nào Triệu gia gặp phải đại địch hoặc là lúc sinh tử tồn vong của gia tộc thì những cá nhân này mới lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà một lần nữa trỗi dậy, bảo vệ cơ nghiệp Triệu gia sừng sững không đổ, nếu không có chuyện gì xảy ra thì dám chắc cả đời bọn họ cũng không rời khỏi đây.
Triệu Thanh Thanh dẫn Tử Phong vòng vèo khắp nơi đến nửa buổi, cuối cùng mới đi đến một cái tế đàn lớn, lấy hiểu biết của Tử Phong, chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể ngay lập tức nhận ra đây là một dạng truyền tống trận, chỉ là truyền tống trận này có chút khác biệt, dường như không phải là dạng trận pháp truyền tống cự ly dài hay ngắn thông thường, có chút điểm kỳ lạ, chỉ là hắn không thể nhận ra là kỳ lạ ở chỗ nào.
“Nguyệt tiền bối, truyền tống trận này sẽ dịch chuyển chúng ta tới một nơi tuyệt mật, chỉ có một số ít người của Triệu gia được phép tiến vào nơi đó, mong ngài hãy giữ bí mật về sự tồn tại của nơi này.” Triệu Thanh Thanh vô cùng cẩn thận nói.
“Hừm, người muốn gặp ta đang ở nơi tuyệt mật đó hả?” Tử Phong hỏi.
Triệu Thanh Thanh gật đầu không nói gì, ánh mắt dán chặt lên người Tử Phong, dường như đang muốn nhận được một lời khẳng định của hắn.
“Bệ hạ quá lo lắng rồi, nếu người quan trọng trong lời của ngài muốn ta đến đây để gặp mặt thì hiển nhiên người đó cũng đã tính đến cả chuyện này, ta nghĩ rằng lo lắng của bệ hạ là không có căn cứ.
Nhưng nếu bệ hạ vẫn chưa thực