Tam Môn Thần Thuật là một bộ ba kỹ năng siêu cấp nghịch thiên mà Tử Phong có được sau khi hệ thống mở khóa, thứ đồ chơi này căn bản nằm ngoài mọi logic thực tế trong tu luyện, đến chính hắn cũng chẳng thể hiểu được bọn chúng có nguyên lí vận hành ra sao, cơ mà nghĩ lại thì ở trong thế giới huyền huyễn như này không thiếu cái lạ, bản thân hệ thống cũng như là Chúa Tể Hư Không cũng thuộc phạm trù phi logic, có thêm một cái Tam Môn Thần Thuật cũng chẳng nhiều.
Ý nghĩa như tên gọi, Tam Môn Thần Thuật có ba chiêu thức, lần lượt lấy tên là Thiên Dương Môn - Địa Ngục Môn – La Sinh Môn, mỗi chiêu thức đều có diệu dụng và năng lực riêng biệt, nhưng sự cường đại của mỗi chiêu là không thể nghi ngờ.
Thiên Dương Môn có thể triệu hoán thông thiên chi môn, giải trừ hầu hết các loại nguyền rủa hay là độc tố quấn thân, cả những trạng thái bất lợi cho cơ thể võ giả cũng có thể hóa giải, đồng thời ẩn chứa sinh cơ mãnh liệt tạo ra tác dụng chữa trị cho đủ loại thương thế thập tử vô sinh khiến người khác bó tay.
Nghe thì có vẻ như rất trâu bò, trên thực tế thì Thiên Dương Môn đúng là trâu bò thật, cơ mà chung quy cũng chỉ là năng lực bổ trợ, theo Tử Phong biết thì Thiên Dương Môn chính là diễn sinh ra từ Thiên Địa Thánh Thụ ở trong Thế Giới của hắn.
Trong khi đó thì Địa Ngục Môn lại là thần thuật có tính công kích, nhưng không phải là thuần túy như vậy.
Tử Phong vốn có chức nghiệp là Sát Thủ Hư Không/Thợ Săn Bóng Đêm, trong đó thì chức nghiệp phụ của hắn là Thợ Săn Bóng Đêm sau khi hệ thống mở khóa, đã tiến hóa thành Thợ Săn Địa Ngục, từ đó diễn sinh ra Địa Ngục Môn.
Năng lực của chức nghiệp Thợ Săn là “Chiến Lợi Phẩm”, có thể đánh cắp một phần chỉ số của nạn nhân sau đó chuyển giao cho chính bản thân Tử Phong, nhưng theo đà phát triển của hắn, chỉ số đã không còn ý nghĩa gì nữa, hắn cũng không nhớ là bắt đầu từ lúc nào, chính mình liền hoàn toàn không để ý đến chuyện chỉ số đã biến mất.
Nhưng vấn đề này không quan trọng, thứ đáng chú ý ở đây đó là cái năng lực “Chiến Lợi Phẩm”, chức nghiệp tiến hóa thì nó cũng được nâng cấp, hiện tại “Chiến Lợi Phẩm” đã biến mất, thay vào đó chính là “Địa Ngục Môn”.
Hết thảy nạn nhân của Tử Phong sẽ bị hắn thôn phệ, sau đó biến thành nô lệ mãi mãi dưới trướng của hắn, chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Tử Phong, vĩnh viễn không thể được giải thoát.
Mục tiêu bao gồm cả những thứ mà Tử Phong đã giết ở trong Vạn Quỷ Quật, hay là Huấn Luyện Trường của hệ thống, nhưng số lượng không phải là vô hạn, tất cả nô lệ mà hắn có được từ hệ thống bị giới hạn ở mười lăm vạn cá thể, còn với nô lệ ở thế giới thực bị Tử Phong trảm sát thì không có giới hạn đó.
Thực lực của những nô lệ bên trong Địa Ngục Môn sẽ tăng trưởng theo thực lực cá nhân của Tử Phong, nhưng không thể vượt quá cảnh giới vốn có của hắn, hơn nữa mỗi khi hắn đột phá, cần một thời gian nhất định để đám nô lệ thích ứng và nâng cao cảnh giới lên.
Nhưng nếu chỉ có vậy thì Địa Ngục Môn khó có thể sánh vai được với thần thuật như là Thiên Dương Môn, cái đáng chú ý ở đây đó là phàm sinh vật nào bị trói buộc trở thành nô lệ ở trong Địa Ngục Môn, bọn chúng chính là bất diệt, kể cả toàn bộ mười lăm vạn quái vật này cùng với tám ngàn thây ma toàn diệt tại đây, lần tiếp theo Tử Phong triệu hoán Địa Ngục Môn, bọn chúng sẽ lại hiện thân lần nữa.
Đạo quân này chính là tinh anh trong tinh anh mà Tử Phong tuyển chọn ra được trong số hàng ức vạn sinh linh bị hắn giết chết trong Vạn Quỷ Quật và Huấn Luyện Trường, mỗi cá thể đều có chiến lực vô địch cùng cấp, vượt cấp chiến đấu là chuyện dễ như trở bàn tay, cường đại đến vô biên giới.
Còn tám vạn thây ma kia thì chính là đám người của Lăng Hư Cung và Lâm gia bị Tử Phong giết gần đây, với hắn thì bọn chúng chỉ là pháo hôi, tuy nhiên đám pháo hôi này cũng được hưởng “phúc lợi” của Địa Ngục Môn, sẽ không chân chính “chết” khi bị tiêu diệt.
Bình thường Tử Phong không thích sử dụng Địa Ngục Môn cho lắm, bản thân hắn ưa chiến đấu bằng chính mình, chi quân đội này tuy thập phần bất phàm, nhưng bọn chúng đều là bại tướng dưới tay của hắn, mà kẻ địch của hắn không bao giờ ở cùng một cảnh giới với hắn mà luôn luôn cao hơn, có thêm đạo quân này cũng không chắc có thể tạo nên sự khác biệt.
Bởi vì tuy nói Linh Đế cường giả gặp phải mười lăm vạn quân lực này cũng phải nhượng bộ lui binh, nhưng mà chỉ là nhượng bộ, nếu liều mạng mà nói, Nhất Tọa Linh Đế có lẽ sẽ bó tay bó chân trước đạo quân này, nhưng chỉ cần là Nhị Tọa Linh Đế có chút thủ đoạn liền có thể nhẹ nhõm quét ngang, dù sao thì Cửu Bộ Thiên Tôn đỉnh phong dù có đông thì cũng chỉ là Thiên Tôn, so với Linh Đế đại năng còn kém rất xa.
Thực tế lúc trước khi Tử Phong đối chiến với ba tên Linh Đế cường giả đến từ Thái Diễn Thánh Địa, hắn có thể triệu hoán Địa Ngục Môn ra để giúp đỡ chính mình, đảm bảo chiến cuộc lúc đó sẽ không có chật vật như vậy.
Nhưng mà Tử Phong không muốn làm như vậy, chỉ có khiêu chiến kẻ mạnh thì mới có thể tiến bộ, Tử Phong không từ chối sử dụng ngoại lực, nhưng hắn biết lúc nào nên dựa dẫm vào ngoại lực và lúc nào không, Địa Ngục Môn rất cường đại, nhưng nếu không thực sự cần thiết thì hắn sẽ không dùng đến, dù sao bài tẩy của hắn cũng không thiếu, không dùng cái này thì cũng có cái khác.
Cơ mà nếu là như vậy, tại sao hiện tại Tử Phong lại sử dụng Địa Ngục Môn? Câu trả lời rất đơn giản, bởi vì.....hắn lười a! Hắn tuy muốn diệt môn Thiên Cơ Tông, nhưng thực tế mà nói thì hắn không có bao nhiêu thù hận với tông môn này cả, vậy nên hắn cũng lười động thủ.
Vả lại Bát Hoang Đồ Tiên Trận cũng có chút gân gà đối với hắn, tuy không đủ để khiến hắn cảm thấy uy hiếp, nhưng muốn phá giải nó cũng khá phiền toái, hắn cũng không thể cứ như vậy mà tiếp tục bổ ra một cú Kinh Thiên Nhất Kiếm nữa chứ, quá tốn công mất sức.
Đám sinh vật kỳ quái kia, Tử Phong đặt tên cho bọn chúng là Cốt Quỷ vì lớp vỏ màu trắng bên ngoài và hình dạng bọn chúng có phần giống như xương cốt.
Không thể không nói khả năng đặt tên của hắn vẫn dở dở ương ương như ngày nào, cơ mà cái tên Cốt Quỷ dù sao vẫn tốt hơn là không có tên, bọn chúng chỉ có bản năng giết chóc mà không có linh trí, vậy nên không thể phản kháng, cứ như vậy mang theo cái tên Cốt Quỷ.
“Krécccccc!!”
“Gràoooo!!”
Đám Cốt Quỷ đột nhiên đồng loạt rít lên một tiếng bén nhọn chói tai đến cực điểm, giống như là hiệu ứng dây chuyền, đám Cự Nhân cũng gầm lên một tiếng long trời lở đất, đồng thời khí tức trên người mỗi cá thể bùng nổ như tạc đạn, hóa