Các hư ảnh liên tục bị ép phải bại lui, đạo hư ảnh bị đánh tan lúc ban đầu cũng đã ngưng tụ lại, chỉ là chiến lực giảm sút gần một phần ba, yếu hơn một cách rõ rệt, tuy nói bảy đạo hư ảnh còn lại vẫn kinh khủng tựa như hồng thủy mãnh thú, nhưng kiến nhiều cũng có thể giết chết voi, song quyền nan địch tứ thủ, dưới chiến thuật biển người và sự điên loạn không màng sống chết của quân đoàn địa ngục kia, hư ảnh chỉ như chiếc thuyền nhỏ giữa biển khơi giông tố, cật lực chống lại trong tuyệt vọng.
Nhưng không thể không nói Bát Hoang Đồ Tiên Trận thực sự cường đại, các hư ảnh chiến binh bị ép đến không thể trở mình, nhưng cũng thành công ngăn cản lấy toàn bộ tinh anh của quân đoàn địa ngục, khiến bọn chúng chỉ có thể chậm rãi ép lên, không thể nhất cử xông qua trận địa.
Vào lúc này, tám vạn đầu thây ma pháo hôi kia lại phát huy tác dụng không ngờ đến.
Những thây ma này thuộc về “biên chế” bên ngoài, là những nạn nhân bị Tử Phong chém giết, bọn chúng chỉ được hưởng lợi từ hiệu ứng bất diệt đến từ Địa Ngục Môn, nhưng tăng phúc cảnh giới tỉ lệ với chủ nhân là Tử Phong thì bọn chúng không được hưởng thụ, vậy nên những thây ma này, trước khi chết thực lực như thế nào thì sau khi chết thực lực vẫn giữ nguyên như vậy.
Nhưng cũng không nên vì thế mà coi thường những thây ma này, bọn chúng có một thứ mà đám quỷ quái kia không thể sánh bằng, đó là khả năng vận dụng pháp tắc chi lực y như lúc còn sống.
Lăng Hư Cung cũng không phải một mình Lâm gia tạo thành, bản thân tông môn này còn sở hữu những cường giả Thánh Giai gia nhập trong suốt những năm tháng sừng sững trên đỉnh Càn Nguyên đế quốc, lại thêm bản thân Lâm gia cũng là thế gia võ học lâu đời, số lượng cường giả Thánh Giai cũng không ít.
Thế là đội ngũ thây ma pháo hôi này, đại đa số chỉ là võ giả bất nhập lưu, thậm chí có cả thường nhân không chút tu vi, nhưng cũng có khoảng chừng hơn ba trăm Thánh Giai cường giả, số lượng như thế này nếu đem đối phó với Thiên Tôn đại năng liền mềm yếu vô lực, nhưng với đám người của Thiên Cơ Tông trước mắt chính là một hồi tai nạn diệt vong.
Thiên Cơ Tông thiện về trận pháp chi đạo cùng với pháp khí, bản thân chiến lực tuy không đến mức được coi là cặn bã, nhưng so với cường giả cùng cảnh giới vốn đã trải qua chém giết máu tanh vào sinh ra tử thì kém hơn rất nhiều, nếu bỏ đi lợi thế về trận pháp hay đạo cụ, một tên cường giả Thánh Giai đi lên từ núi thây biển máu có thể đem ba bốn tên cường giả đồng cảnh giới của Thiên Cơ Tông đánh đến mức cha mẹ cũng không thể nhận ra.
Lại thêm vào việc đám cường giả Thiên Cơ Tông lúc này đang phải tập trung duy trì trận pháp, tuy không hẳn là không thể xuất thủ giao chiến, nhưng chiến lực chắc chắn sẽ không đạt tới đỉnh phong, đồng thời cả bọn lúc trước đã tổn hao tương đối nhiều khí huyết để kích hoạt Bát Hoang Đồ Tiên Trận, mỗi người giữ lại được một nửa chiến lực đã là tương đối khá.
Đội ngũ thây ma lại có ưu thế tuyệt đối về số lượng, đồng thời lực lượng cũng áp đảo, đây chính là một nguy cơ to lớn khủng bố đối với môn nhân Thiên Cơ Tông.
Hư ảnh chiến binh có thể ngăn cản đám quái vật tinh anh kia, nhưng không còn dư thừa chút tinh lực nào để ngăn cản đám thây ma, bọn chúng tuân theo mệnh lệnh của Tử Phong, cứ thế xông thẳng qua chiến trường sát phạt khủng bố kia, tên bay đạn lạc khiến cả đám chết đi đến quá nửa, nhưng số thây ma còn lại đang vọt tới chỗ Thiên Cơ Tông đều là những thây ma có thực lực mạnh nhất.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ trên cao nhìn xuống, mấy vạn đầu thây ma giống như một đám kiến đen đông nghịt trực tiếp va chạm với đám môn nhân Thiên Cơ Tông, trong nháy mắt liền cất lên cuồng phong bạo vũ, âm thanh giao chiến chấn động thương khung, linh khí thiên địa cùng với pháp tắc chi lực rối loạn như tơ vò.
Tử Phong nhàn nhã lăng không ở phương xa, cánh tay bị chặt gãy ban nãy đã khôi phục lại nguyên vẹn, hắn lúc này đang chắp tay sau lưng quan sát chiến trận trước mặt, bộ dáng giống như quân vương ngự giá thân chinh, thần thái lạnh lùng trước tràng cảnh nhân gian luyện ngục.
Sở dĩ nói là nhân gian luyện ngục, bởi vì nơi thây ma giao chiến với môn nhân Thiên Cơ Tông lúc này chính là như vậy, tay cụt chân gãy rơi vãi lung tung, khắp nơi có thể thấy được thi thể không toàn vẹn của cả hai phe vương vãi đầy đất, ruột gan nội tạng cùng với óc tủy tràn ra xung quanh, biến đại địa thành một vũng lầy tanh hôi nhầy nhụa, máu tươi của võ giả cùng với dòng máu màu tím của thây ma từ trên không trung rơi xuống như mưa rào mùa hạ, chốc chốc lại có tiếng gào thét thảm thiết cất lên, theo sau đó là một bộ thi thể cắm đầu xuống sình lầy bên dưới.
Tử Phong cũng lười không quan sát nữa, chiến cuộc bên này đã định, Thiên Cơ Tông căn bản không đủ khả năng để đối đầu với Địa Ngục Môn.
Nghĩ lại cũng thật buồn cười, thế lực siêu nhất lưu sừng sững hàng ngàn năm không sụp đổ, nay lại trực tiếp vẫn lạc chỉ bởi vì đúng một chiêu thức của đối phương, nên nói rằng Thiên Cơ Tông là phế vật một kích cũng không chịu được, hay là Địa Ngục Môn quá mức phi lí đây?
Tính toán một chút, Tử Phong nghiêng về trường hợp thứ hai nhiều hơn, dù sao thì Địa Ngục Môn mà hắn vừa sử dụng vẫn không phải ở trạng thái mạnh nhất, đợi đến khi đám nô lệ bên trong thích ứng với cảnh giới mới tăng lên của hắn, hơn một vạn Linh Đế sơ kỳ là một con số chắc chắn, ngẫm lại cũng đủ kích động.
Tử Phong như có như không phóng thần thức quan sát biểu hiện của chúng nữ lúc này đang ẩn nấp trong hư không ở phía xa, đúng hơn là hắn tập trung vào Mai Tôn Giả.
Trong số các át chủ bài của hắn, không thiếu thứ có thể diệt Thiên Cơ Tông, nhưng hắn lựa chọn sử dụng Địa Ngục Môn không phải là không có lí do.
Diệu Yên, Tuyết Phi Nhan, Nhạc Tư Kỳ, Diệp Mị Nhi, Dương Tử Hàm và cả Trần Duệ lẫn Nạp Lan Yên Nhiên, tất cả đều là người mà hắn có thể yên tâm tin cậy, nhất là hai tên đệ tử của hắn, biểu hiện của bọn họ khiến Tử Phong cảm thấy vô cùng hài lòng.
Dù sao thì hắn mất tích đã hơn bảy năm, quan hệ với đệ tử cũng chỉ là chút tình thầy trò chưa đến một năm ngắn ngủi,Trần Duệ cùng Nạp Lan Yên Nhiên không biết rõ nội tình mà vẫn có thể tận trung tận hiếu với Tử Phong, suốt mấy năm qua vẫn luôn bí mật tìm kiếm tung tích của hắn, dạng đồ đệ như này hắn sao có thể không ưa thích được.
Hơn nữa nghĩ lại thì cả Trần Duệ