Tử Phong nghi hoặc nhìn Mai Thường Hi, cái danh hiệu Diêm La Đế Quân của hắn vốn là do nàng lợi dụng nhân thủ dựng lên, nghe qua thì có phần trâu bò, nhưng thực tế thì hắn đối với mấy thứ ngoài lề này hoàn toàn không để ý, danh hiệu hay mặt mũi cũng không thể đại biểu cho cái gì, chỉ có bản thân nắm giữ thực lực tuyệt đối mới đáng nói.
Hắn cũng hiểu rằng Mai Thường Hi đã nói như vậy thì ắt có đạo lí riêng của nàng, khác với Triệu gia hay thậm chí là chính Triệu Thanh Thanh, hắn tin rằng nàng đang đứng từ góc độ lợi ích của chính hắn để cân nhắc mà không hoàn toàn là vì Triệu gia mà lên tiếng.
Dường như Mai Thường Hi đã nhận ra nghi hoặc trong lòng Tử Phong, nàng chậm rãi nhấp một ngụm nước trà cho nhuận cổ họng, sau đó mới từ tốn lên tiếng
“Kẻ thù của ngươi chính là Thái Diễn Thánh Địa đúng chứ?”
Tử Phong gật đầu, chuyện này hắn không hề che giấu, có thể cao tầng Triệu gia chưa biết nhưng nữ hoàng bệ hạ Triệu Thanh Thanh trước mặt chắc chắn biết đến, không cần phải phủ nhận.
“Để ta đoán nhé, ngươi tính một mình tới đối phó với Thái Diễn Thánh Địa đúng không?”
“Đương nhiên là chỉ một mình ta mà thôi, đây là tư thù cá nhân giữa ta và bọn chúng, vốn không liên quan đến người ngoài, đừng nói là Triệu gia các ngươi muốn làm hậu thuẫn cho ta nhé?” Tử Phong nhíu mày.
“Ấy đừng, Triệu gia chúng ta rất mạnh, đó là sự thật, nhưng mà nếu muốn làm kẻ địch với thế lực cấp bá chủ như Thái Diễn Thánh Địa, bọn ta vẫn chưa đủ tư cách, vậy nên chắc chắn chúng ta sẽ không thể làm hậu thuẫn cho ngươi được.” Mai Thường Hi cười cười, vô cùng thoải mái nói ra.
Tử Phong cũng không phật lòng, Mai Thường Hi nói đó là sự thật, hắn vốn dĩ cũng chẳng trông mong gì Triệu gia có đi theo hắn đại náo Thái Diễn Thánh Địa, vai trò của Triệu gia đối với hắn chỉ là một nơi dung thân và che giấu chính mình mà thôi.
“Đại khái trong lòng ngươi đang muốn hỏi rằng chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện ngươi cần phải đề cao danh tiếng của bản thân.
Ta có thể trả lời ngay lập tức, không những có liên quan, mà còn liên quan mật thiết nữa là đằng khác.”
Biết rõ Mai Thường Hi vẫn chưa nói hết, Tử Phong không ngắt lời, nữ nhân này có thể ở ngay dưới mũi của Thái Diễn Thánh Địa, trà trộn vào trong Lăng Hư Cung rồi yên ổn ở trong đó trăm năm mà không có bất kỳ vấn đề nào xảy ra, bỏ qua hậu thuẫn cường đại đến từ Triệu gia, bản thân nàng cũng sở hữu một trí tuệ không thể coi thường, hắn muốn lắng nghe ý kiến của nàng trước đã.
“Thái Diễn Thánh Địa là một con quái vật lớn, kể cả một vị Chí Tôn Bán Thần Cảnh tu vi thông thiên nếu muốn là địch với bọn chúng cũng sẽ phải suy nghĩ thật kỹ.
Về lí thuyết mà nói, giả sử một cường giả Thương Hải Cảnh đỉnh phong muốn đối địch với Thái Diễn Thánh Địa, có lẽ trừ mấy lão bất tử ở tầng thứ cao nhất của Thánh Địa ra thì không ai là đối thủ của y, nhưng mà thứ khiến Thái Diễn Thánh Địa nguy hiểm không chỉ nằm ở lực lượng bản thân của bọn chúng, mà còn đến từ lực hiệu triệu của một thế lực cấp bá chủ.
Huyền Linh đại lục sau Thiên Ma Chi Chiến, võ đạo đã trở nên điêu linh, cường giả đỉnh tiêm đại đa số đều đã chết mất xác ở trong cuộc chiến đó, nhưng nếu chỉ đơn thuần nghĩ rằng cường giả đỉnh cấp tất cả đều tụ tập ở trong Tam Thánh Nhị Viện Nhất Hung Chí Tôn Điện thì liền sai lầm, có một bộ phận rất lớn Chí Tôn cường giả mai danh ẩn tích trong giang hồ, không hề nổi lên mặt nước.
Những người này nhân số không quá nhiều, nhưng chắc chắn không ít, nếu liên hợp tất cả lại thì việc trực tiếp đè bẹp Thái Diễn Thánh Địa cũng không phải là chuyện không thể xảy ra, đủ để biết những lực lượng rải rác khắp thiên hạ này kinh khủng ra sao khi đứng cùng một chỗ.
Bọn họ không gia nhập những thế lực cấp bá chủ kia không phải vì bản thân không đủ mạnh, mà chỉ đơn giản vì bọn họ không thích ràng buộc bản thân, nhưng đối với các thế lực kia, những cường giả này trong lòng vẫn có hướng tới, coi như là cái kim chỉ nam cho chính mình.”
Mai Thường Hi nói đến đây thì Tử Phong cũng đã dần hiểu, quả nhiên tiếp theo liền nghe nàng nói rằng
“Bất kể Thái Diễn Thánh Địa những năm qua đang ẩn giấu âm mưu nào, nó cũng vẫn là một trong bảy thế lực bá chủ duy nhất của đại lục, một khi ngươi cho rằng bản thân đủ lông đủ cánh, trực tiếp lộ diện đối địch với bọn chúng, thứ cho ta nói thẳng, lúc đó cái mà ngươi đối địch không chỉ là một mình Thái Diễn Thánh Địa, mà chính là toàn bộ bảy thế lực cấp bá chủ, cùng với vô số anh hùng trong thiên hạ mộ danh mà đến, tình cảnh khi đó như thế nào, chắc ta không cần nói nữa đúng chứ?”
Tử Phong trầm ngâm không lên tiếng, hắn đã tính đến việc một khi trực diện đối đầu với Thái Diễn Thánh Địa sẽ rất có thể dẫn đến những thế lực khác chen chân vào, ví dụ như là Thần Kiếm Sơn Trang hoặc tệ hơn là Chí Tôn Kim Điện, nhưng thú thực hắn không ngờ đến việc có sự tham gia của các lộ anh hùng trong thiên hạ.
Quả nhiên là gió tầng nào thổi mây tầng đó, lúc trước khi hắn còn yếu ớt thì Thánh Giai cường giả đã thuộc hàng siêu cấp đại lão thần long thấy đầu không thấy đuôi, giờ thì tốt rồi, Thánh cấp nhiều như chó, Thiên Tôn bay đầy trời, Linh Đế cũng không đáng tiền, ngoài bảy thế lực cấp bá chủ lại đột nhiên nhảy ra một đám cường giả viễn cổ ẩn dật trong dân gian, mẹ nó thật là châm biếm a.
“Cơ mà cũng không nên bi quan như vậy, bởi vì tình thế không hẳn là hoàn toàn hỏng bét, đích thị nếu ngươi tấn công Thái Diễn Thánh Địa, các thế lực cấp bá chủ khác sẽ có động tĩnh, nhưng bọn họ cũng không đoàn kết đến như vậy.
Hai đại học viện gần như đứng ở thế trung lập, sẽ chỉ mặt ngoài đưa ra một chút trợ giúp theo kiểu giữ thể diện, Thần Kiếm Sơn Trang thì toàn một đám tâm thần phân liệt mê kiếm hơn mạng, người trong thiên hạ có chết hết bọn chúng cũng chưa chắc nháy mắt đến nửa cái, đại khái sẽ giống như là hai đại học viện, trợ giúp trên tinh thần là chủ yếu.
Còn Nhất Hung ấy hả, thôi bỏ qua đi, bọn chúng có chết cũng sẽ không cho Thái Diễn Thánh Địa một chút xíu trợ giúp nào, kể cả chỉ là mấy câu nói trên đầu lưỡi.
Thôn Thiên Ma Tông thì lại càng không cần phải nói, bọn hắn từ trước tới nay luôn không nhìn Thái Diễn Thánh Địa vừa mắt, nói là trợ giúp, còn không bằng nói rằng bọn chúng chỉ đến để tham gia náo nhiệt, tiện thể ở trong bóng tối đá vào mông Thánh Địa mấy cái cho bõ tức, vậy nên kẻ địch chân chính mà ngươi cần phải đối mặt đó là Chí Tôn Kim Điện và những cường giả mai danh ẩn tích kia.
Thực tế thì Chí Tôn Kim Điện mạnh mẽ đến mức kinh hoàng, nhưng lại là thứ mà ngươi nên ít lo lắng tới nhất, bởi vì bọn hắn chỉ muốn giữ cân bằng trật tự của đại lục, nếu là Thần Kiếm Sơn Trang đột nhiên lên cơn muốn chặt Thái Diễn Thánh Địa, chắc chắn Kim Điện sẽ ra tay trấn áp một cách cường thế, nhưng ngươi cùng với Thái Diễn Thánh Địa tối đa cũng chỉ là ân oán cá nhân, bọn họ sẽ nhắm một mắt mở một mắt, kể cả nếu ngươi trực tiếp đem cả cái Thánh Địa kéo sập, tối đa cũng chỉ có một số lượng nhỏ cường giả của Chí Tôn Kim Điện có giao tình với Thánh Địa sẽ ra tay mà thôi.
Vậy thì cuối cùng, thứ ngươi cần để ý tới chính là những cường giả trong dân gian, đây cũng là lí do mà ta muốn ngươi phải đề cao cái danh hiệu Diêm La Đế Quân của mình.”
Tử Phong nghe mà không khỏi cảm thán, không hổ danh là Mai Thường Hi, đầu lĩnh mật thám của Triệu gia, thông tin tình báo nhiều đến mức kinh khủng, nếu không nhờ có nàng giải thích thì hắn cũng sẽ nghĩ rằng mình buộc phải đối mặt với tất cả các thế lực cấp bá chủ cùng một lúc, so với việc toàn thiên hạ là địch cũng không khác nhau là mấy, chẳng thể ngờ được quan hệ giữa các thế lực này ở bên trong cũng có nhiều uẩn khúc quanh co như vậy.
Hắn âm thầm giơ một ngón tay cái ra tặng cho Mai Thường Hi, nàng trông thấy liền vô cùng thỏa mãn, sắc mặt kiêu ngạo, vứt cho hắn một cái mị nhãn, đại ý là “không có lão nương ra tay, để xem ngươi báo thù như thế nào?”.
“Tử......khục, Nguyệt, ngươi phải hiểu rằng ta để cho nhân thủ đưa tặng ngươi cái danh hiệu Diêm La Đế Quân không phải là không có lí do.
Diêm La Đế Quân là ai? Không người nào biết được hắn là ai, chỉ biết được rằng nơi nào có dấu chân của hắn, nơi đó liền biến thành địa ngục trần gian, thi sơn huyết hải, máu tươi rải ba vạn dặm, xương khô nhuộm trắng cả đại địa.
Diêm La Đế Quân chính là một tên đại ma đầu tàn ác vô cùng, hiếu sát thành tính, hắn sẽ không giết người bừa bãi, nhưng chỉ cần chọc đến hắn, hắn sẽ đem hết thảy toàn gia của ngươi từ trên xuống dưới, từ lão nhân trăm tuổi cho đến hài tử đang quấn tã cùng nhau giết chết, tuyệt đối không buông tha một ai.
Một ác nhân không đáng sợ, một tên điên cũng không đáng sợ, một kẻ sát nhân khát máu cũng chẳng đáng sợ là bao, nhưng gộp cả ba thứ trên lại cùng một chỗ, lại đè thêm một cái tiền đề đó là thực lực thông thiên lên trên, vậy thì kẻ đó liền trở nên vô cùng kinh khủng, không ai không sợ hãi.
Chỉ cần ngươi làm theo kế hoạch của ta, cái tên Diêm La Đế Quân sẽ dần trở thành cấm kỵ trên đại lục, ngươi sẽ trở thành biểu tượng cho máu tanh cùng giết chóc cuồng loạn, một thứ tượng trưng cho tử vong, cho một cỗ lực lượng khủng bố không thể ngăn cản.” Mai Thường Hi híp mắt nói một tràng dài, càng nói càng kích động, giống như là tự tay nàng đã tạo ra một truyền thuyết có sức ảnh hưởng tới lịch sử của cả đại lục, cảm giác thành tựu vô cùng lớn.
Tử Phong nghe mà không khỏi hoa mắt ù tai, nhưng nhạy bén như hắn cũng lập tức hiểu được ẩn ý bên trong lời nói của nàng
“Ý ngươi chính là, vào thời điểm Diêm La Đế Quân trở thành một nhân vật kinh khủng uy chấn thiên hạ, cũng là lúc ta đứng lên đối địch với Thái Diễn Thánh Địa?”
“Đương nhiên là như vậy rồi!! Thử nghĩ mà xem, võ giả trong thiên hạ nào có mấy người là không tự tư, nếu là bình thường có lẽ đám quỷ già thời viễn cổ kia sẽ chung tay cùng với Thái Diễn Thánh Địa đối phó ngươi, nhưng nếu ngươi trở thành Diêm La Đế Quân không ai không biết, không ai không sợ hãi, như một lưỡi đao vô hình thời thời khắc khắc đều đang gác lên cổ người khác, bọn chúng bản thân không có quá nhiều quan hệ với Thái Diễn Thánh Địa, sẽ nguyện ý vì một cái thế lực không liên quan mà giơ mặt ra ư?
Chọn quả hồng mềm mà nắn là đạo lí mà ai cũng biết, một đám lão quỷ sống sót từ thời Thiên Ma Chi Chiến, ý chí cầu sinh vô cùng to lớn, so với một Thánh Địa cứng rắn như tường đồng vách sắt, có là kẻ ngu cũng sẽ nhắm tới một đám tứ cố vô thân như bọn hắn, nếu không thể nghĩ đến mức độ đó thì căn bẳn cũng sẽ không thể toàn mạng mà sống đến tận bây giờ.
Đương nhiên lúc đó Diêm La Đế Quân sẽ vào vai phản diện, là một đại ma đầu người người kêu đánh kêu giết, có lẽ sẽ có một ít cường giả chính khí đầy mình sẽ đứng ra, cơ mà so với việc phải đối mặt với phần lớn đám cường giả viễn cổ đó, thì đây chỉ là con số lẻ chấp nhận được, ngược lại cái thế đạo này ai nấy đều bo bo giữ mình, ngươi là đại ma đầu thì làm sao, không thù không oán không có lợi ích kèm theo, ai ăn no rảnh rỗi đi liều mạng với ngươi?”
Tử Phong không khỏi có chút bội phục Mai Thường Hi, có thể tính toán đến tận mức này, hơn nữa ở trong tiền đề là nàng không biết rõ đâu mới là giới hạn thực lực lẫn giới hạn về nhân tính trong lòng của hắn, không thể không nói nàng so với hắn còn muốn điên hơn.
Bởi vì cái kế hoạch này, nói trắng ra chính là đang chế tạo một con quái vật, một đầu ác ma họa loạn nhân gian, dùng thực lực và thủ đoạn đưa đến nỗi sợ hãi để trấn áp thiên hạ, nếu đây là một vị quân vương thì tuyệt đối sẽ là một tên bạo quân hung danh vang dội thiên cổ.
Để mà kế hoạch này thành công, người chết chắc chắn sẽ đạt tới một con số thiên văn không hợp lẽ thường, thậm chí có lẽ sẽ lại là một “Thiên Ma Chi Chiến” được tái hiện lại, thương vong thảm trọng không gì có thể diễn tả nổi, vậy mà nàng vẫn có thể nói được hưng phấn như vậy, giống như nàng đang chính tay mình viết nên lịch sử của đại lục, cảm giác tự hào mười phần a.
Triệu Thanh Thanh ở một bên nghe tiểu di của mình nói hăng say đến mức nước bọt văng ra như mưa mà không khỏi trợn mắt há mồm, nàng càng nghe càng nhập thần vào trong lời nói của Mai Thường Hi, trong đầu không khỏi xuất hiện cảnh tượng Huyền Linh đại lục sinh linh đồ