Trong ngõ, mấy cái bàn gỗ để dưới đất, trên một cái bàn trong đó có bốn người ngồi vây quanh.Đúng là Giang Minh Anh, Bạch Cúc, Chu Đức, cùng với một cô gái mặc vest.Giang Minh Anh nhìn Tần Thanh Vy, kinh ngạc hỏi: “Sao cậu lại đi cùng Diệp Mộ Phàm?”Tần Thanh Vy nở nụ cười nói: “Anh ấy đến quán nét của tớ.
Sau đó thuận tiện giúp tớ giải quyết một chuyện rắc rối, tớ chỉ muốn đến mời anh ấy đến chỗ đầu bếp Từ ăn một bữa cơm cảm ơn, hi vọng đầu bếp Từ có thể làm cho!”Nói xong, cô nhìn phía bên trong một chút hỏi: “Đầu bếp Từ đâu?”“Vừa rồi gọi cho đồ đệ của ông ấy thì nói đầu bếp Từ còn đang ngủ, hiện tại hẳn đã rời giường.” Giang Minh Anh nói.Diệp Mộ Phàm tức cười hỏi: “Nơi này hiện tại cũng chỉ có mấy người chúng ta, mới có thể ăn được à.”“Không nhất định.” Tần Thanh Vy thở dài một hơi nói: “Đầu bếp Từ có nguyện ý xuống bếp hay không, còn phải xem ông ấy có vừa mắt chúng ta không, nếu vừa mắt thì ông ấy sẽ nguyện ý làm, nếu không vừa mắt thì ông ấy sẽ không làm.
Hơn nữa, có thể lúc này ông ấy nhìn anh vừa mắt nhưng tiếp theo lại không vừa mắt đâu.”“Tính tình cũng quá cổ quái.” Diệp Mộ Phàm không nói gì, trong lòng âm thầm nói: “Cảm giác mẹ nó còn cổ quái hơn cả mấy ông già của những người gác đêm kia.”Bên cạnh, Chu Đức bĩu môi nói: “Không phải là đầu bếp à, chỉ cần cho tiền vậy là đủ rồi, tôi không tin ông ấy sẽ không làm!”Anh ta nói xong, sắc mặt mấy người đều hơi đổi, Giang Minh Anh vội vàng nói: “Đàn anh Chu Đức đừng nói lung tung.
Đầu bếp Từ không phải là loại người thích tiền, hơn nữa ông ấy cũng không thiếu tiền...”Chu Đức cười xùy một tiếng, nhưng anh ta vẫn cho Giang Minh Anh mặt mũi, không nói tiếp nữa.“Vốn hôm nay nghe nói là Minh Anh mang theo bạn bè của nó tới chỗ tôi, tôi chuẩn bị làm cho mấy người một bữa thật ngon đấy.” Vừa lúc đó, một âm thanh cực kỳ có lực vang lên.Ngay sau đó, một ông lão tóc hoa râm, thế nhưng khuôn mặt hồng nhuận, từ trong một cái phòng bên cạnh đẩy cửa đi ra ngoài.Ông ấy mặc bộ đồ trắng của đầu bếp, bên cạnh đi theo một người đàn ông trung niên chừng ba mươi tuổi, mặc dù là ở bên trong một cái ngõ nhỏ như vậy, nhưng bộ đồ làm bếp của ông ấy lại tương đối sạch sẽ, trắng hoàn mỹ.Sắc mặt Giang Minh Anh hơi đổi một chút, cô vội vã cười nói: “Ông Từ, đàn anh của cháu không biết quy cũ nơi này.
Ngài cũng đừng so đo với anh ấy nữa!”Đầu bếp Từ nhìn thoáng qua Chu Đức, lạnh nhạt nói: “Hôm nay quán nhỏ không mở, mời các vị về đi!”“150 triệu!”Vừa lúc đó, Chu Đức đưa ra 5 ngón tay, thản nhiên nói: “Ông làm bữa cơm này, tôi có thể cho ông 150 triệu.”Đầu bếp Từ quay đầu nhìn về phía anh ta.Trên mặt Chu Đức lộ ra nụ cười nhạt, nhìn đầu bếp Từ đang giận dử nói lần nữa: “300 triệu!”“Đồ ngu này!” Diệp Mộ Phàm không nhịn được mắng thầm một câu.Trong con mắt của loại cậu ấm nhà giàu như Chu Đức này, thế giới này không ai không thích tiền, tiền có thể đối phó tất cả mọi việc, chỉ xem anh có cho được đủ hay không.Giang Minh Anh cùng Tần Thanh Vy cau mày.Nghe được Chu Đức nói, thân thể đầu bếp Từ cũng hơi run rẩy.“600 triệu!” Chu Đức tiếp tục tăng giá cả.Đồng thời anh ta khiêu khích nhìn thoáng qua Diệp Mộ Phàm, giống như đang nói: “Cậu cầm ra được nhiều tiền như vậy à?”“Mồm còn hôi sữa, cậu khinh người quá đáng!” Đầu bếp Từ bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, xoay người đi thẳng vào trong phòng.Bên cạnh ông ấy, người đàn ông trung niên kia nhìn về phía Chu Đức, thản nhiên nói: “Thầy tôi đi nghỉ ngơi rồi, hôm nay không mở cửa, cũng sẽ không nấu ăn, mời các vị về đi, hơn nữa, hôm nay mọi người ở nơi này sau này cũng xin không cần đến quán nhỏ này dùng cơm nữa, nơi này của chúng tôi, từ hôm nay trở đi, sẽ không đón thêm bất kỳ ai trong số các vị nữa.”Nói rồi ông ta nhìn về phía Chu Đức nói: “Thằng nhóc, có thể cậu rất có tiền, thế nhưng trên cái thế giới này, rất nhiều chuyện tiền không làm được, chúng tôi không dám trêu chọc các vị có tiền, nhưng chúng tôi cũng có quyền chọn nấu cho ai ăn.”Mấy người Giang Minh Anh biến sắc!Chu Đức cười một tiếng nói: “Không phải là đầu bếp à? Không ăn thì không ăn, chúng ta đi thôi, đổi chỗ khác ăn cũng thế.”Giang Minh Anh cùng Tần Thanh Vy đều cau mày, Giang Minh Anh nhìn thoáng qua Chu Đức nói: “Đàn anh Chu Đức, anh nói hơi quá đáng rồi.”Tần Thanh Vy cũng thở dài một hơi nói: “Diệp Mộ Phàm, chúng ta cũng đi thôi, xem ra hôm nay quả thực vận may không tốt lắm.”Chu Đức vẫn là dáng vẻ chả sao cả.
Đúng vậy, anh ta thấy đầu bếp Từ này quá