Sắc mặt của Tần Hòa đột nhiên kích động, ông ta nhìn Diệp Mộ Phàm nói: “Cậu không biết thì tôi dựa vào cái gì phải tin tưởng cậu?”Diệp Mộ Phàm khẽ mỉm cười nói: “Quỷ môn thập tam châm, vật như vậy người bình thường chưa chắc đã biết, tôi có thể nói ra đã có thể chứng minh rất nhiều thứ, như vậy đi, hôm nay tôi đi cùng bạn tới chủ yếu là muốn ăn đồ đầu bếp Từ làm, như vậy ông nấu ăn cho chúng tôi, bây giờ tôi gọi điện thoại cho bạn, sau đó để cô ấy qua đây cho chẩn đoán bệnh đầu bếp Từ, thế nào?”Vẻ mặt Tần Hòa lưỡng lự, ông ta thở ra một hơi nói: “Tôi đi hỏi thầy tôi một chút!”Nói rồi, ông ta xoay người đi vào trong phòng.Diệp Mộ Phàm rất tự tin, anh không cảm thấy đầu bếp Từ này có thể từ chối mình.Nhìn ra được, ông ấy rất yêu thích nghề đầu bếp này.
Mặc dù hiện tại tay phải không thể cầm dao nhưng vẫn còn làm một nhà nhà hàng nhỏ, tiếp đãi một vài người khách.Hiện tại mình cho ông ấy hi vọng.
Dù cho hy vọng này nhỏ bé, đầu bếp Từ cũng nhất định sẽ chọn thử!Anh sờ sờ mũi, lui đến bên trong ngõ!Giang Minh Anh hoài nghi liếc nhìn Diệp Mộ Phàm hỏi: “Anh thần thần bí bí nói cho ông ta cái gì thế? Ông ta thật sẽ làm à?”Diệp Mộ Phàm cười cười nói: “Hai chúng tôi nhất định là có thể ăn, về phần các người thì tôi không rõ lắm!”Anh quyết định đùa Giang Minh Anh một chút.Đôi mắt đẹp của Giang Minh Anh trừng lên nói: “Có ý gì? Chẳng lẽ không làm cho chúng tôi?”Diệp Mộ Phàm nhún vai nói: “Đúng mà, vốn tôi và Tần Thanh Vy đâu có đi cùng mấy người.”“Anh...!Cũng quá nhỏ nhen.” Giang Minh Anh im lặng nói.Bên cạnh, Chu Đức khinh thường nói: “Giả thần giả quỷ, tôi bỏ 600 triệu đều không giải quyết được, tôi không tin cậu nói mấy câu là có thể để ông ấy nấu cơm cho cậu.
Cúc, hay là chúng ta đi thôi, đừng ở chỗ này chờ nữa.”Trong lúc đó nói chuyện, cửa phòng lần thứ hai mở ra, Tần Hòa từ bên trong phòng đi ra, ông ta đi tới trước mặt của Diệp Mộ Phàm, khách khí nói: “Người anh em, thầy tôi đồng ý rồi.”Vả mặt luôn luôn tới rất đột nhiên, Diệp Mộ Phàm tựa cười mà không phải cười nhìn thoáng qua Chu Đức bên cạnh, nở nụ cười nói: “Vậy làm phiền thầy rồi.”Tần Hòa gật đầu, ông ta chán ghét nhìn thoáng qua Chu Đức, nếu như không phải là thầy của ông ta thấy được hi vọng, ông ta tuyệt đối sẽ không nấu cho Chu Đức ăn.“Các người chờ một chút, tôi và thầy tôi đi chuẩn bị trước, còn nữa đừng quên chuyện cậu đồng ý.” Tần Hòa thản nhiên nói.Diệp Mộ Phàm gật đầu mỉm cười nói: “Yên tâm đi, không thành vấn đề.”Tần Hòa gật đầu.
Sau đó xoay người lần thứ hai tiến vào trong phòng, về phần đầu bếp Từ, lại không xuất hiện!Sau khi ông ta rời đi, lúc này Giang Minh Anh mới nhảy ra ngoài nói: “Diệp Mộ Phàm, làm sao anh làm được, đầu bếp Từ thực sự đồng ý làm cho chúng ta.”“Tôi chỉ nói cho đầu bếp Từ là tôi quen một bác sỹ có thể chữa khỏi tay cho ông ấy thôi.” Diệp Mộ Phàm vừa cười vừa nói.“Không phải chứ, tay đầu bếp Từ, đi khám gần như tất cả các bệnh viện lớn cùng danh y trong ngoài nước, cũng không có cách nào trị liệu mà.” Giang Minh Anh kinh ngạc hỏi: “Vậy mà anh quen người có thể chữa à?”Chu Đức xem thường nói: “Lừa gạt chứ gì, trước lừa cơm, sau đó chạy là được.
Một người ngồi mấy năm tù, sau khi ra tù đi làm công nhân dọn vệ sinh công trường, quả thực cười đến rụng răng, nhưng mà cậu ngồi tù mấy năm, cái loại ngón nghề lừa bịp người khác nhất định là làm như cơm bữa rồi.”“Cậu nghĩ là tôi gạt được thì cậu đừng có ăn.” Diệp Mộ Phàm nhìn anh ta, khẽ cười một tiếng.Chu Đức ngẩn ra, sau đó cười lạnh một chút, thầm nghĩ trong lòng: “Cười đi, cười nữa đi, chờ sau khi Lam Tinh mời tới người đến, tôi xem cậu còn cười được không.”Anh ta không nói tiếp nữa, mà chỉ muốn nghĩ cách chọc thủng lời nói dối của Diệp Mộ Phàm!Diệp Mộ Phàm không để ý đến anh ta, anh đi tới bên cạnh móc điện thoại di động ra, gọi cho Chiết Thu Vũ. Đúng vậy, người anh quen biết, tất nhiên là Chiết Thu Vũ, một trong những bác sỹ giỏi nhất thế giới.Rất nhanh, đầu kia điện thoại đã nhấc máy, Chiết Thu Vũ hiển nhiên còn đang ngủ, nghe được Diệp Mộ Phàm nói, cô có chút mơ mơ màng màng nói: “A lô, tôi đang ngủ, anh làm gì thế!”Diệp Mộ Phàm vội ho một tiếng nói: “Cái đó, Thu Vũ à, cô tới chỗ tôi một chuyến đi.
Tôi gặp một bệnh nhân, toàn thế giới chỉ cô mới có thể chữa trị.”“Chờ tôi tỉnh ngủ lại nói!” Chiết Thu Vũ nói.“Đừng mà, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp.” Diệp Mộ Phàm vội vàng nói.Chiết Thu Vũ bên kia hiển nhiên từ chối một lúc rồi cô mới ngồi