Tập đoàn Thịnh Phát nằm trong một cao ốc lớn nhất Giang Thành, hơn nữa nó còn thuộc quyền sở hữu riêng của tập đoàn.Là người giàu nhất Giang Thành, Giang Quốc Trường có sản nghiệp trải rộng, công ty con và nhân viên cũng nhiều vô kể.Lúc này, trên tầng một của tập đoàn Thịnh Phát, Diệp Mộ Phàm đang mặc một chiếc áo phông cũ và một chiếc quần đùi bình thường, [email protected] dưới cũng là một đôi giày thể thao đã sờn.Mặc dù bây giờ khôi phục trí nhớ, nhưng Diệp Mộ Phàm vẫn luôn không có đi mua quần áo.
Anh tự động bỏ quên chuyện này.Quần áo của anh bây giờ toàn là đồ đã được mua khi còn ở với Lâm Tuyết Thanh trước đây, và quả thật hầu hết đều là những thứ rẻ tiền.Bên cạnh Diệp Mộ Phàm, tên đàn ông họ Tạ là giám đốc kinh doanh, âu phục thẳng tắp nhìn Diệp Mộ Phàm cười lạnh nói:"Mau ra ngoài cửa đợi đi.
Anh tiến vào một tòa nhà tập đoàn, hình ảnh của công ty đều bị anh kéo xuống công ty chúng tôi đến bảo vệ còn có đồng phục làm việc chỉnh tề, so với anh còn tốt hơn.""Anh trong cái bộ dạng này Minh Anh có thể vừa ý anh? Thật là buồn cười đến muốn rụng răng!" Tạ Minh khinh thường nói.Trong ba năm qua, Diệp Mộ Phàm đã nghe thấy loại lời này nhiều lắm rồi, nghe không biết bao nhiêu lần, anh đã quen nên nhún vai hờ hững, sau đó nhìn cô gái ngồi ở quầy lễ tân nói:"Cô có thể làm chứng, anh ta bảo tôi đi.
Nhưng, người phải đi có lẽ không phải tôi.""Dạ?" Cô lễ tân ngẩn người.Tạ Minh ở tập đoàn Thịnh Phát cũng là một nhân tài triển vọng.
Tốt nghiệp thì được ra nước ngoài làm nghiên cứu sinh, tới Thịnh Phát làm việc mới mấy năm đã leo lên được vị trí giám đốc kinh doanh, năng lực làm việc thực sự rất xuất sắc.Mặc dù anh ta chưa bao giờ ở công khai thể hiện ra, nhưng trong công ty tất cả mọi người đều biết anh ta có ý với Giang Minh Anh.Diệp Mộ Phàm cùng với Giang Minh Anh tạo thành scandal khiến anh ta cảm thấy rất khó chịu, cho nên khi Diệp Mộ Phàm xuất hiện, anh ta mới có địch ý như vậy.Tạ Minh cho là Diệp Mộ Phàm kinh sợ, thậm chí cũng không dám chủ động phản bác anh ta đôi câu, anh ta cười lạnh nói: "Tôi đã nói thế nào? Nhanh đi ra ngoài, nhanh đi ra ngoài đi!"Diệp Mộ Phàm liền lấy điện thoại di động ra, tìm được số của Giang Quốc Trường.
Anh liền gọi điện.Tạ Minh nhíu mày một cái sau đó cười lạnh: "Cho dù Minh Anh ở đây thì hôm nay anh đừng hòng bước vào công ty nửa bước."Diệp Mộ Phàm phớt lờ anh ta, đầu dây bên kia nghe máy rất nhanh, trên điện thoại, Giang Quốc Trường nói: "Alo, Diệp Mộ Phàm, cậu đã tới chưa? Nếu tới rồi thì chỉ cần bảo lễ tân đưa thẻ là cậu có thể vào.""Công việc này chắc tôi không làm được rồi." Diệp Mộ Phàm thở dài một cái nói: "Bên dưới này có một cháu trai.
Cậu ta nói rằng tôi mặc quần áo quá tồi tàn, làm ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty, phải đem ta đuổi ra ngoài, vừa vặn tôi cũng chưa tỉnh ngủ, vậy tôi liền về nhà trước đi ngủ nhé!""Cái gì?"Giang Quốc Trường liền vội vàng nói: "Diệp Mộ Phàm cậu đừng nóng giận, tôi lập tức xuống xử lý!"Vốn dĩ ông ta là biết thủ dạ nhân tồn tại, cũng biết bây giờ mình bị người theo dõi, trước đây Chiết Thu Vũ cũng nói với ông ta, bây giờ Người gác đêm đã toàn bộ rút đi, an nguy của Giang Minh Anh cơ hồ toàn dựa vào Diệp Mộ Phàm, mặc dù ông ta cũng cho một ít vệ sĩ bên cạnh bảo vệ Giang Minh Anh nhưng rõ ràng Diệp Mộ Phàm so với những vệ sĩ kia chắc chắn hơn gấp nhiều lần.Bây giờ lại có người chọc tới Diệp Mộ Phàm, vạn nhất Diệp Mộ Phàm thật sự buông tay không làm, Giang Minh Anh xảy ra chuyện thì ông ta phải làm thế nào?Nghĩ tới đây, ông ta lại tức giận, vội vàng nói: "Chờ một chút, tôi tới cửa thang máy rồi."Diệp Mộ Phàm cười cười nói: "Vậy được, tôi chờ ông!"Vừa nói, anh cúp điện thoại, cười híp mắt nhìn về phía Tạ Minh.Tạ Minh giễu cợt cười lạnh nói: "Nói xong rồi? Cho nên chứ tôi đã nói rồi, hôm nay dù cho Giang Minh Anh có ở đây, người như anh cũng đừng hòng bước vào tòa nhà này."Diệp Mộ Phàm hướng về phía đối phương cười một tiếng, đi tới chiếc ghế sa lon đặt ở đại sảnh ngồi xuống.Tạ Minh nhìn Diệp Mộ Phàm còn không rời đi liền tới trợn mắt hỏi: "Tôi bảo anh rời khỏi đây anh nghe không hiểu lời sao?""Anh dựa vào cái gì?" Diệp Mộ Phàm giương mắt hỏi."Dựa vào việc tôi là giám đốc kinh doanh của Thịnh Phát, tiền lương hàng năm hơn ba tỷ, vậy đã đủ chưa?" Anh ta kiêu ngạo nói"Ồ!" Diệp Mộ Phàm thờ ơ nói: "Nếu không biết, tôi còn tưởng rằng anh là Giang Quốc Trường đấy!""Tên của Giang tổng anh có thể tùy tiện gọi hay sao?" Tạ Minh trợn mắt."Tạ Minh, cậu làm gì vậy?" Vừa lúc đó, từ phía xa đi tới, một tiếng quát lớn vang lên.Âm thanh rơi xuống, toàn bộ tầng một chìm vào im lặng, mọi người đều nhìn về phía cửa thang máy, Giang Quốc Trường tức giận đùng đùng chạy ra ngoài."Giang tổng!""Giang tổng!"Trong nháy mắt, rất nhiều người cũng cúi đầu chào hỏi.Giang Quốc Trường không có nói nhiều, tất cả mọi người ánh mắt kinh hãi nhìn ông ta.
Ông ta