Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Chương 199


trước sau



Nhìn bộ dáng vui mừng như điên của cô ta trái tim của tôi một lần nữa trầm xuống.

Bọn họ là người một nhà, ba người cùng đứng trên một tuyến, vì lợi ích của bản thân mình thì cái gì cũng có thể hy sinh.

Cho tới nay tôi vẫn chỉ là một kẻ đáng thương sống nhờ nhà bọn họ.Nếu như tôi cứng rắn, thế tất không thể địch lại bọn họ.

Cho nên, chỉ có thể lấy lùi làm tiến, ra khỏi cánh cửa này tôi mới có thể an toàn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Vì thế, tôi giả vờ đáp ứng.Tôi: “Tôi có thể đáp ứng, nhưng từ nay về sau, tôi và các người sẽ không còn quan hệ gì nữa.

Tô Uyển Nhi, tội cô phạm phải cần giáp mặt nói xin lỗi với người ta.’’“Ba trăm vạn cô trả, đợi khi tiền tới tay tôi mới đi xin lỗi.

Điểm này, không cần cô phải dạy.”Tôi không nói chuyện, nhưng nhìn bộ dáng của mợ hoàn toàn tiêu tan thì tâm tình của tôi rốt cuộc cũng không thể tốt được.Tôi: “Hôm nay không thể đi cùng các người, tôi muốn thư thả một ngày.”Nói tới đây, tôi nhìn về phía cậu.

Mợ vừa muốn phản đối thì cậu đã kéo bà ta lại.“Tình Thiên, ngày mai mợ của con sẽ tìm con.

Lần này là chúng ta nợ con.”Tôi một lời cũng không nói, ra khỏi cánh cửa này, tôi không còn muốn nhìn thấy sắc mặt của bọn họ thêm một lần nào nữa.

Mợ cũng không chạy lên trước ngăn tôi lại.

Tôi một đường ra khỏi tiểu khu, đợi sau khi bước trên đường lớn, tôi thở dài một hơi.Nhà ở Tây Thành giá cả rất cao, người không có nhà sống rất hạnh phúc, người có nhà lớn trở nên cũng sống rất vui vẻ.


Nhà, có người thân yêu yêu thương, không có cái vỏ bọc trống rỗng là nhà thì có tính là gì?Buồn cười chính là, tôi lại không có nơi để đi, lại còn phải chạy trốn khỏi cậu mợ.

Chỉ có thể đi… Ngôi nhà mà Mã Nhĩ Thái Lăng mua cho tôi.

Cái biệt thự kia tuy là mang tên tôi nhưng tôi sẽ không sống ở đó.

Ba trăm vạn trong tài khoản tôi cũng sẽ không động tới.Tất cả về Dị Tư Ẩn đều như mây trên trời, biến mất không còn gì.

Tô Tình Thiên, quay về lại như lúc đầu đi, một mình mày cũng có thể sống tốt.Tôi không ngồi xe, một đường đi tới siêu thị, sau khi mua một chút vật dụng hàng ngày và đồ ăn thì tôi gọi điện cho Viên Doanh.Viên Doanh: “Khỏi bệnh rồi?”Tôi: “Phải, bệnh quá lâu rồi.

Qua đây ăn cơm đi, mình làm

cơm trưa.”Viên Doanh: “Được, đưa địa chỉ cho mình, mình phải nói với cậu vài chuyện.

Gần đay cậu trở thành một nhân vật phong vân! Đề tài rất nóng!”Tôi cười cười, chỉ là một nhân vật nhỏ thôi, tính gì nhân vật phong vân chứ? Tôi báo địa chỉ sau đó đi tới chỗ quầy hàng thanh toán tiền.

Tôi ở nhà tang lễ hóa trang cho người chết, kiếm được chút tiền, không đưa hết cho mợ mà giữ lại cho mình được hơn hai vạn.Hai vạn, không cần phải nộp tiền thuê nhà, tiết kiệm một chút thì có thể sống trong khoảng một năm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ là thời điểm tốt nghiệp tìm việc làm, đợi sau khi quay lại trường học, tôi sẽ phải bắt đầu làm hồ sơ.Tôi cầm theo hai túi to đi ra khỏi siêu thị, trước tiên ngồi xe sau đó ngồi tàu điện ngầm sau đó đi vào tiểu khu.

Tiểu khu trong Tây Thành giá cả rất cao, người vào trong tiểu khu này đều ngồi tối thiểu là xe Audi.

Tôi đi bộ vào, vô cùng hiếm gặp.Bảo vệ lập tức giữ tôi lại, lúc tra thân phận mới biết tôi là chủ hộ.“Thì ra là Tô tiểu thư, cô vào đi.

Thật ngại quá, chủ hộ mới tới tôi chưa nhớ mặt.’’Tôi: “Không sao, tôi thích đi bộ.”“Người trẻ tuổi, đi bộ tốt cho thân thể.”Tôi đi vào dãy nhà số 11, phải mất mười phút mới tới được phòng.

Đi vào phòng bếp, lưu loát rửa rau rửa nồi, phải làm cho cuộc sống thật phong phú mới không nghĩ nhiều nữa.Khi chuẩn bị nấu đồ ăn xong thì điện thoại của tôi vang lên, là ở cổng gọi tới.“Tô tiểu thư, có một vị tên Viên Doanh muốn gặp cô, là bạn của cô sao?”Tôi: “Phải, để cho cô ấy vào đi.”Tiểu khu cao cấp, bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, tương đương lương cũng cao.

Chủ hộ mới có thể tự do ra vào, những người khác phải kiểm tra mới được..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện