Xe lắc lư bao nhiêu thời gian thì tôi nghỉ ngợi chừng ấy thời gian.
Thẳng cho tới khi tới trạm thì tôi mới từ chuyện Dị Tư Ẩn đột nhiên tới rừng cây của đại học A quay lại.
“Tâm huyết dâng trào” trừ cái đó ra thì tôi thực sự không nghĩ được nguyên nhân nào khác.Hai chân bước trên mặt đất bằng phẳng, gió nhẹ thổi vào mặt, lòng tôi dần trống trải.
Công ty Lập Quảng cùng với trường đại học A cách rất xa nhau, thế nhưng lại có phương tiện giao thông tốc hành chạy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngồi xe mười mấy phút là tới trạm, sau đó lại tiếp tục đi bộ muồi mấy phút là có thể tới.Cửa lớn của công ty Lập Quảng không được khí thế như Dị thị nhưng lại rất sạch sẽ gọn gàng, người bảo vệ gác cửa cũng rất lịch sự.
sau khi biết tên của tôi liền lập tức cho qua.
Tôi đến sớm hơn thời gian ước định 20 phút, một cô gái ở quầy lễ tân dẫn tôi lên lầu.Quản lí nhân sự vẫn chưa tới, tôi yên tĩnh ngồi đợi, trùng hợp thư kí ra ngoài ăn vẫn chưa quay lại.
lễ tân pha cho tôi một tách trà, tôi cười và nhận lấy, tôi vừa uống vừa quan sát văn phòng.Khoảng hai mươi mét vuông, trong phòng tuy để nhiều đồ nhưng lại không lộn xộn chút nào, gọn gàng ngăn nắp.
Tôi ngồi trên bộ ghế sô pha loại tốt nhất, ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức, vẫn còn 5 phút nữa mới tới 2 giờ.Tôi đặt ly trà xuống, phủi phủi vạt áo rồi đứng dậy, cùng lúc đó tôi nghe tiếng bước chân bên ngoài.
Cửa được làm từ thủy tinh đặc chế, người bên trong có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng người bên ngoài không thể nhìn vào bên trong.“Hướng tổng, phân phó của ngài tôi đã biết, yêu cầu của Tô tiểu thư đều được tiếp nhận trong phạm vi hợp lý.
Vâng, mọi thứ đều tuân theo ý của ngài.”Mỗi một câu một chữ đều truyền vào tai tôi rõ ràng, là học sinh vừa tốt nghiệp phải đáp ứng yêu cầu của công ty, tại sao lại thiên vị tôi.
Hướng tổng trong miệng anh ta là ai, tại sao lại phải giúp tôi?Phanh- Cửa kính được đẩy ra, mạch suy nghĩ của tôi cũng được tháo gỡ.
trong những người tôi quen thì chỉ có một người họ Hướng, Hướng Lăng Khiêm…Công ty Lập Quảng không có quan hệ gì với Hướng thị, cũng chưa từng nghe nói Hướng thị thu mua công ty nào.
Người trong miệng quản lí nhân sự có phải là Hướng Lăng Khiêm không đây?“Tô Tiểu thư đến sớm vậy, để cô phải đợi lâu rồi.”Tôi: “Tôi đợi là điều nên làm mà.”“Mời cô ngồi.”Tôi nhìn anh ta ngồi xuống và mở văn kiện trên tay, anh ta nhìn một lúc rồi hỏi “Với tư chất của Tô tiểu thư hoàn toàn có thể lựa chọn một xí nghiệp tốt hơn, tại sao lại chọn Hướng thị? Bởi vì những lời đồn bên ngoài bất lợi đối với cô sao?”Tôi: “Không phải, cho dù không có những lời đồn bất lợi thì tôi cũng sẽ không chọn xí nghiệp lớn.”“Có thể nói nguyên nhân