Tôi nhìn thấy Tống Tuyết kéo cánh tay của Dị Tư Ẩn, mà anh ấy cũng không vung ra, thân thể hai người dán vào nhau vô cùng thân mật.“Đồ chơi còn chưa chọn xong, chúng ta tiếp tục chọn đi.”Dị Tư Ẩn gật đầu với Tống Tuyết, sau đó đi về hướng cửa hàng đồ chơi.
Tôi cứ đứng tại chỗ như vậy mà nhìn, thân thể dường như cứng ngắc.
Rõ ràng là tôi vung tay anh ấy ra, tại sao tôi lại phải buồn?Tôi vẫn cứ nhìn như vậy, tầm mắt dường như dính trên người Dị Tư Ẩn, thẳng cho tới khi hai người biết mất khỏi tầm mắt của tôi.Dung Khuynh: “Tô tiểu thư, cô đối với Dị thiếu là thật lòng yêu mến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tôi nói những điều này có lẽ là không phải hiền hậu nhưng vì Dị thiếu tôi hi vọng cô đừng tiếp tục xuất hiện, giống như tình huống khi nãy cô cũng đã nhìn thấy rồi.”Tôi: “Tình Huống nào? Dị thiếu và Tống tiểu thư ở cùng nhau, hay là một chút nữa thì Dị thiếu nhớ ra tôi?”Dung Khuynh: “Ngài ấy thiếu chút nữa thì nhớ ra cô.”Tôi hiểu ý của Dung Khuynh, nếu như Dị Tư Ẩn một khi nhớ ra tôi, nói không chừng sẽ phát sinh chuyện xấu.”Tôi: “Tôi hiểu những gì anh nói.”Nói xong tôi kéo quỷ nhỏ đi ra ngoài, nếu còn không rời khỏi đây cô giáo Triệu sẽ điên mất.Dung Khuynh không gọi tôi lại, cũng không có cưỡng ép bắt quỷ nhỏ lại.
Nhân viên trong cửa hàng đồ chơi đối với tôi vô cùng cảnh giác, thậm chí còn lộ vẻ xem thường.Vừa nãy một màn tôi cùng Dị Tư Ẩn dây dưa bọn họ đều nhìn thấy.
Trong mắt người khác tôi là một người phụ nữ xấu xa, làm trò trước mặt bạn gái chính thức của Dị Tư Ẩn mà hôn anh ấy.Người ta nhìn tôi như thế nào tôi đã không còn để ý tới nữa, người phụ nữ xấu xa thì người phụ nữ xấu xa.
Trên đời đều là thị phi, ai có thể nói được rõ ràng chứ?Bên ngài khu mua sắm, cô giáo Triệu liếc mắt một cái đã nhìn thấy tôi, cô ấy vội vàng chạy tới.
Lúc nhìn thấy đứa quỷ nhỏ đứng bên cạnh tôi cô ấy liền kích động.Nhưng bên ngoài toàn là người, cô giáo Triệu có kích động cũng không dám biểu lộ ra, chỉ vì không ai có thể nhìn thấy đứa nhỏ.“Sớm đã nói con của cô không có trong trung tâm thương mại.
Tôi nhìn hai người chính là kẻ lừa gạt, nghĩ kế.
Đặc biệt là cô!” Đội trưởng đội bảo vệ nhìn tôi, trong mắt sự khinh miệt càng tăng lên.“Cô chính là muốn tiếp cận Dị thiếu.”Cô giáo Triệu liền vội vàng nắm lấy tôi “Tình Thiên, cái gì tiếp cận Dị thiếu.”Tôi: “Một phen hiểu lầm.”“Hiểu lầm? Cô