Tôi thoáng sửng sốt, tiểu quỷ tới rồi? Tiếng hừ vừa nãy tôi nghe thấy là thật! Thậm chí ẩn ẩn lộ ra mấy phần thân thuộc.“Chị, tiểu quỷ tới rồi, em đã nhìn rõ rồi, là một bé trai.
Em nhớ rõ mùi của cậu ấy, trước đây cậu ấy đã từng tới.”Nó kích động kéo góc áo của tôi, mắt to vụt sáng nhấp nháy, trong mắt toàn là sự mong ngóng.
Nó cực kì muốn chơi cùng đứa trẻ tầm tuổi của mình, phần mong chờ này tôi có thể hiểu được.Tôi ngồi xổm xuống sờ đầu nó, vừa định nói thì một trận gió khác thường một lần nữa thổi tới, khoảng cách gần ngay bên tai của tôi.“Hừ!”Lại là một tiếng hừ mạnh giống như vừa nãy, chất chứa một sự tức giận nhè nhẹ.“Hừ!”Khoảng cách càng ngày càng gần, nó liên tiếp hừ lạnh ba lần với tôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau tiếng hừ cuối cùng thì gần ngay bên cạnh tôi.
Mắt của tôi đột nhiên trừng lớn, là…Tư Diễn!Tôi lập tức theo tiếng nhìn qua, gió thổi bay rèm cửa sát đất, ngoài chiếc rèm lay động nhè nhẹ ra thì cái gì cũng không thấy.“Chị, cậu ấy đi rồi, em nhìn thấy cậu ấy bay ra ngoài cửa sổ đi rồi.
Có phải cậu ấy không muốn chơi với em không.
Đầu cũng không quay lại mà bay đi rồi.”Lòng tôi có một chút trầm xuống, Tư Diễn tới nhưng lại cố ý không để cho tôi nhìn thấy nó.
Nó lớn rồi, có thể che dấu thân ảnh bằng ý nghĩ.
Nó không muốn để tôi nhìn thấy.
Ngay cả tôi có thể nhìn thấy tiểu quỷ cũng không thể nhìn thấy nó.Nếu đã tới rồi tại sao lại không xuất hiện gặp tôi, tại sao lại phải tức giận?Cô giáo Triệu: “Tình Thiên, ăn cơm thôi.”Lúc này, tiếng cô giáo Triệu vang lên, tôi ngẩng đầu nhìn qua, cô ấy đang bày bát đĩa.“Chị, chị ăn cơm đi.”Cô giáo Triệu: “Đừng quấn lấy chị nữa nào, chị ấy đi dạo với chúng ta lâu như vậy khẳng định là đói rồi! Đợi lát nữa ma ma lấy hương cho con.”Cô giáo Triệu vừa nói vừa vẫy tay với tôi, sau đó đi tới bên sô pha mở túi ra lấy ra một số hương.Tôi thấy cô ấy châm nén hương, lại nhìn thấy đứa nhỏ hít từng chút một.
Nhưng nó đã từng hút máu người, hương đối với nó mà nói không có lực hấp dẫn lớn nữa rồi.Cô giáo Triệu: “Tình Thiên, em ăn trước đi, cô cho nó ăn xong thì sẽ ăn.”Tôi: “Được.”Lúc Cầu Cầu ngửi hương biểu tình vô cùng phong phú, bộ dáng cao hứng bừng bừng, nhưng đứa nhỏ này…không có chút biểu