Hai người khó khăn vật lộn mãi, cuối cùng Nam Cung Cảnh cũng chỉ mới vào được một nửa, Đường Tiểu Nhu thở mạnh, cố gắng thả lỏng bản thân.
Nam Cung Cảnh giúp cô thư giãn, sau đó chậm rãi ma sát ra lửa dục.
Khi cô thư giãn hơn, nơi đó dần dần thấm ra chất dịch trơn ướt, Nam Cung Cảnh đã có thể tiến vào trong sâu hơn.
Hắn vuốt ve khuôn mặt của Đường Tiểu Nhu, hôn cô không biết chán, mỗi lần hôn một cái, hắn lại nói:
“Tiểu Nhu giỏi lắm, yêu em.”
Đường Tiểu Nhu ngượng ngùng không đáp trả, đưa tay đấm hắn một cái.
“Mở rộng chân ra chút, đúng rồi, còn đau nữa không?”
“Còn, một chút…”
Hai người quấn lấy nhau, thủ thỉ không ngừng.
Nam Cung Cảnh chế trụ gáy của Đường Tiểu Nhu, cảm giác thỏa mãn từ cơ thể đến linh hồn khiến hắn buông thả bản thân, phần eo càng di chuyển càng thông thuận.
Hắn đan tay vào tay Đường Tiểu Nhu, nắm chặt rồi đột nhiên kéo tay còn lại của cô đặt lên đỉnh đầu, thoáng chốc đã đè chặt cả hai tay cô lại, Đường Tiểu Nhu “ưm” một tiếng cong người theo bản năng.
Nam Cung Cảnh vuốt ve từng tấc da thịt của cô, sự va chạm dưới thân vẫn chưa ngừng lấy một giây, hắn hưởng thụ cảm giác được cô bao bọc, yêu thương giữ chặt cô dưới thân mình.
Tiếng rên rất nhỏ của Đường Tiểu Nhu khiến hắn chìm đắm, âm thanh cơ thể va chạm tăng dần lên, càng lúc càng nhanh, cô cũng khó lòng kiềm được mà rơm rớm nước mắt:
“A, chậm, chậm thôi… Tên ngốc này… Ưm…”
Đường Tiểu Nhu bị kẹt giữa một chút đau rát và khoái cảm, không biết nên làm thế nào, muốn hắn dừng lại, hay là muốn hắn tiếp tục?
Cả người cô hơi ưỡn lên, tiếp nhận từng đợt đánh sâu vào, ga trải giường đã bị chất dịch cùng vết máu làm bẩn từ lúc nào.
Nam Cung Cảnh thấy cô lắc đầu thì dừng lại kiểm tra một chút, sau đó hắn lui về sau, kéo thứ thô to đang căng phồng ra khỏi người cô.
Đường Tiểu Nhu rít một hơi, ngồi dậy nhìn xem.
Hai người bối rối nhìn ga trải giường, sau đó, Nam Cung Cảnh cắm cúi lau sơ qua, hắng giọng nói:
“Xin lỗi, anh không biết sẽ chảy nhiều máu như vậy.”
Cơ địa mỗi người mỗi khác, Đường Tiểu Nhu cũng đâu nghĩ gì nhiều.
Hai người có chút sượng lại, Nam Cung Cảnh thấy cô dùng một tay che mặt thì buồn cười, tiến tới hôn lên trán cô:
“Vẫn còn đau à? Vậy chúng ta dừng lại ở đây nhé?”
“Nó… ổn không?” Đường Tiểu Nhu đưa tay chỉ vào vật giữa hai chân hắn.
Thật tình thì không ổn.
Đang lúc hăng say, dừng giữa chừng có thể ổn được ư?
Nam Cung Cảnh còn chưa nói gì, mới cuộn khăn giấy đặt sang bên cạnh thì Đường Tiểu Nhu đã bò tới, dùng hai tay ôm gò má hắn rồi nói:
“Dù sao cũng đã đến