Mộng xuân, khiến nàng cả đêm đều không bình tĩnh. Một thân mồ hôi, quần áo cũng ướt đẫm, phía dưới cũng thê thảm không nỡ nhìn. Nàng hết sức tức giận, sáng sớm, liền vọt tới gian phòng của sư phụ.
"Sư phụ, không xong rồi, không xong rồi, ta đã ngã bệnh rồi sao? Thế nào lại làm mộng xuân nha!" Viên Chiêu Quân vé chăn trên người của Đông Phương Tố, mặt khổ não hỏi.
Bị xốc chăn, Đông Phương Tố cũng không còn buồn ngủ, đối mặt với Viên Chiêu Quân còn là nhất quán cưng chiều, "Ngươi không có ngã bệnh, là luyện Tam Dương thần công vấn đề." Đông Phương Tố nói xong, nhìn mặt của Viên Chiêu Quân, không khỏi thất kinh, "Chiêu Quân nha đầu, ngươi gầy rồi sao?"
"Cái gì? Có thật không?" Viên Chiêu Quân trước tiên là quan tâm vấn đề gầy. Nàng vội vã chạy đến gương đồng bên loay hoay thân thể, qua một lúc lâu, "Là gầy, nhìn dáng vẻ này, ít nhất gầy 10 cân." Xem ra Tam Dương thần công thật là có thể khiến người ta xinh đẹp, hiệu quả cũng quá thần tốc rồi. Tuy nói sắc mặt vẫn là rất hắc, nhưng là có thể gầy, nàng cũng rất vui vẻ.
Đông Phương Tố rời giường, rửa mặt một chút, cười nói: "Đi thôi, chúng ta vào cung."
Viên Chiêu Quân nhìn mình trong gương, "Sư phụ, luyện Tam Dương thần công bao lâu có thể gầy đến 100kg?" Nàng cao 1m65 như vậy, 100kg mập gầy cũng vừa.
Đông Phương Tố suy nghĩ một chút nói: "Nghe sư phụ nói, chỉ cần luyện tập thuận lợi, chỉ cần nửa tháng là có thể khiến cho người ta mơ đến vóc dáng hoàn mỹ của ngươi."
"Chúng ta không đi hoàng cung, mang lá thư cho Hoàng đế nói ta bị bệnh. Nửa tháng sau mới có thể đi ký thư từ hôn." Những người đó cho tới bây giờ đều nhìn không nổi nàng, chuyện nàng lại mập vừa đen vừa xấu, lần này nàng muốn hắn phải hối hận, cũng coi là thay nguyên chủ thở ra một hơi.
Đông Phương Tố có danh xưng là nữ Gia Cát, tự nhiên biết Viên Chiêu Quân suy nghĩ trong nội tâm, vì vậy đồng ý, sai Quả Khế đưa thư vào trong cung.
Hoàng đế tự nhiên cho là Đông Phương Tố cùng Viên Chiêu Quân hối hận, cố ý trì hoãn thời gian. Nhưng là nghĩ tới thời gian thành thân của Tam hoàng tử còn một tháng nữa, vì vậy cũng không còn nhiều lời, đồng ý.
Kế tiếp mười ngày, Viên Chiêu Quân không bước chân ra khỏi nhà, mỗi ngày đóng viện môn luyện tập Tam Dương thần công, luyện công ngày thứ năm, nàng khiến sư phụ tìm tới cân, sau biết gầy 50 cân. Hơn nữa bởi vì nàng trước luyện tập qua nội công, hiện tại hơi gầy, cũng có thể nhảy lên cao hai, ba mét rồi, hơn nữa nàng cảm giác mình hơi sức cũng thay đổi lớn, hình như có thần lực . Càng làm cho nàng hưng phấn, sắc mặt cũng không ngăm đen như trước, tinh thần cũng hơn so trước kia tốt lắm.
Nhìn Viên Chiêu Quân ngày từng ngày biến hóa, Đông Phương Tố, Quả Khế, Cây Dương Mai cũng mừng thay cho nàng, hai sư muội mỗi ngày hết sức đi tìm hiểu tin tức Thuần Dương nam tử, mà sư phụ sợ nàng Tẩu Hỏa Nhập Ma, mỗi ngày chỉ đạo nàng luyện công.
Tiếp đó lại luyện năm ngày, Viên Chiêu Quân hoàn toàn gầy, thế nhưng gầy đến 100kg. Cô ấy vốn là ngũ quan xinh xắn hiện ra, nhìn đặc biệt đẹp, làm cho người ta không dời mắt đươc. Hai sư muội nàng cũng đòi luyện bí kíp Tam Dương thần công, bị sư phụ mắng ột trận, nói các nàng muốn đẹp phát điên rồi. Thật ra Qủa Khế và Cây Dương Mai đã rất đẹp rồi, họ cũng chỉ nói chơi, họ nghĩ đến việc không tìm được Thuần Dương nam tử thì chết là sợ rồi.
Da thịt Viên Chiêu Quân bây giờ thành màu lúa mì khỏe mạnh, tóc tức khắc vừa sáng vừa đen, nàng để cho Qủa Khế cắt tóc ngang trán, sau ót để một phần tóc cài trâm, sau đó để tóc còn lại tùy ý trên vai, làm cho người ta có cảm giác siêu phàm thoát tục.
Hai đôi mắt đen giống như hai dòng suối trong veo, sâu không thấy đáy, giống như có ma lực hấp dẫn người khác. Phấn ngọc quanh mũi, cánh môi đỏ hồng mềm mại nở nàng, cộng thêm da thịt khỏe mạnh, cả người tựa như ánh sáng nhàn nhạt.
Thay bộ y phục màu trắng ngà, nhìn cao nhã nhưng không mất đi phần dí dỏm. Đối với mình bây giờ, Viên Chiêu Quân rất hài lòng. Suy nghĩ một chút vẫn chưa đến thời gian vào cung, nàng có ý tưởng nên ra ngoài một chút.
Đến nơi cổ đại này, mặc dù trong nguyên chủ trí nhớ biết một số điều về thời đại này, nhưng còn rất nhiều thứ mơ hồ không rõ, có lẽ những thứ đó cả nguyên chủ cũng không nhớ mới đúng. Vì vậy nàng muốn đi ra ngoài một chút, thêm hiểu biết về thời đại này.
Nàng cùng Cây Dương Mai và Qủa Khế đi ra Tướng phủ, lúc ra cửa không ai chú ý tới nàng. Có mấy nha hoàn gặp được Viên Chiêu Quân cũng chỉ nghĩ nha đầu xinh đẹp nào tới mà thôi.
Trên đường đi náo nhiệt, nhìn những thứ đồ chơi chỉ có ở cổ đại, Viên Chiêu Quân bộ dang trẻ con, nụ cười ngây thơ cùng Cây Dương Mai chơi đùa vui vẻ. Qủa Khế thì tính cách trầm, nhìn hai người chơi, trong mắt còn có mấy phần cưng chiều. Thấy hai người họ cầm tiền mua đồ, xách đồ, hình như chính nàng cũng vui vẻ.
Đang lúc này, một chiếc xe ngựa chạy như bay tới , trên đường rất nhiều người, người đánh xe hình như không muốn giảm tốc độ, còn chưa dừng quất ngựa, ngựa bị đau xông về phía trước, dọc theo đường đụng ngã không ít người và đồ, nhưng bách tính nhìn ký hiệu là xe ngựa của Tam hoàng tử, chỉ đành im lặng không phản ứng.
Viên Chiêu Quân đang cùng Cây Dương Mai chơi đùa vui vẻ, khi kịp phản ứng lại thì xe ngựa cũng phóng đến trước mặt