Chương 1097
Nữ hoàng nghe xong thì nước mắt lưng tròng: “Tỷ tỷ thật tốt”.
Cố Thanh Hy nói xong thì dắt Tiểu Cửu Nhi theo thị vệ rời khỏi đó, chỉ còn lại Ôn Thiếu Nghi đang bị người của Oa Nhân Quốc vây lấy.
Trước khi đi, Cố Thanh Hy còn ngoảnh đầu lại nhìn Ôn Thiếu Nghi, nàng nhìn thấy một ánh mắt phức tạp
Vừa thất vọng, vừa buồn bã, vừa chua xót, vừa chờ mong…
Nhưng lúc nàng dứt khoát ra đi thì chút mong chờ đó cũng trở thành tuyệt vọng.
Trên đường đi, Cố Thanh Hy cúi đầu nhìn xuống Tiểu Cửu Nhi đang quấn trên cổ tay nàng, khó chịu nói: “Tiểu Cửu Nhi, ngươi nói xem chúng ta làm như thế có quá lắm không?”
“Chuyện này à… Cũng có chút quá đáng, nhưng bọn họ hại Ngọc tộc thê thảm như vậy, chủ nhân cũng chỉ trừng phạt nhẹ thôi. Tiểu Cửu Nhi có đề nghị rất táo bạo”.
“Nói xem”.
“Đợi sau khi nữ hoàng hưởng thụ, có thể nướng cơ thể của hắn cho Tiểu Cửu Nhi ăn không? Tiểu Cửu Nhi nhớ mùi vị trên cơ thể hắn”.
Cố Thanh Hy trừng mắt.
Cái con rắn ngu si này!
Lúc đó nàng chỉ nói đùa là cho nó ăn tứ chi của hắn ta, không ngờ nó vẫn còn nhớ thương đến tận bây giờ.
“Nếu ngươi dám ăn hắn ta, ta ăn
“Chủ nhân, cô trọng sắc khinh rắn”.
“Lăn đi ngủ đi”.
Thị vệ dẫn đường phía trước nghe thấy Cố Thanh Hy lẩm bẩm một mình, không nhịn được quay đầu hỏi: “Tiểu thư, không biết cô đang nói cái gì…”
“Không có gì, nơi này còn cách vùng đất cực Bắc bao xa?”
“Không xa lắm, leo qua năm ngọn núi tuyết này là đến rồi”.
Năm ngọn núi tuyết?
Núi tuyết này vừa cao vừa dốc vừa lớn, đừng nói là đám người lùn, cho dù là nàng cũng không dễ leo qua.
“Leo qua năm ngọn núi tuyết này cần bao lâu”.
“Cần khoảng ba tháng”.
“Ba tháng?”
Giọng nói của Cố Thanh Hy đột nhiên tăng cao.
Đã sắp đến mười năm trăng tròn.
Nàng nào chờ được ba tháng.
Chờ ba tháng sau trở về, Thần Phi đại ca đi chầu ông bà từ tám kiếp rồi.
“Tiểu Cửu Nhi, đừng ngủ nữa, lập tức cõng chúng ta đến vùng đất cực Bắc đi”.
“Chủ nhân, Tiểu Cửu Nhi vừa lạnh vừa buồn ngủ”.
“Đây là mệnh lệnh”.
Nàng cầm đuôi Tiểu Cửu Nhi nhấc ngược lên, ép nó tỉnh táo lại.