Chương 426
“Ta cũng thấy mình quá rảnh rồi, ngươi đã không gấp thì ta gấp làm gì. Tuy nhiên… ngươi thật sự cam tâm à?”
Dạ Mặc Uyên cùng Thiên Phần tộc vốn có mối thù sâu nặng, không đội trời chung.
Hắn chịu khổ nhiều năm như vậy, đến nỗi người thân đều chết hết, tất cả đều do Thiên Phần tộc ban tặng.
Dạ Mặc Uyên giả vờ đau bệnh suốt những năm qua cũng chỉ vì muốn Thiên Phần tộc giảm bớt đề phòng với mình.
Hôm nay, khó khăn lắm mới tìm ra tung tích của tộc trưởng Thiên Phần tộc, cũng đã sắp xếp kế hoạch tiến đánh bọn họ xong xuôi, nào ngờ chỉ vì một nữ nhân mà quay đầu trêu chọc Ma tộc.
A…
“Ta chả thèm quản chuyện của ngươi!”
“Được, được, được, ta mặc kệ, ta ngồi yên xem hổ đấu là được. Thật ra ta cũng muốn nhìn xem với đôi chân còn chưa bình phục đó thì ngươi sẽ đấu với hai con hổ dữ là Ma tộc và Thiên Phần tộc như thế nào?”
“Chủ tử, người của chúng ta đã đánh vào núi Vọng Hồn rồi!”, ám vệ đột ngột xuất hiện, rồi quỳ một chân xuống bẩm báo.
“Chủ tử, Diệp Phong đến sớm hơn chúng ta một bước, hắn ta xông thẳng vào núi Vọng Hồn, hiện đang ác chiến với người của Ma tộc”.
“Chủ tử, Diệp Phong trọng thương, đã được người của chúng ta bảo vệ!”
“Chủ tử, người của chúng ta vẫn đang giằng co với người Ma tộc ở ngọn núi thứ năm. Địa thế núi Vọng Hồn dễ thủ khó công”.
Một chuỗi thông tin về tình hình trận chiến được truyền đến, nghe báo,
Cho đến khi…
“Chủ tử, quả nhiên người của Thiên Phần tộc đã xuất hiện, tuy nhiên, đúng như dự tính của chúng ta, tất cả đều bị bắt, tiếc là bọn họ đã cắn lưỡi tự vận”.
“Chủ tử, Vương phi bày kế, thừa lúc hỗn loạn thoát đi!”
Sắc mặt Dạ Mặc Uyên sầm xuống: “Vương phi chạy rồi à?”
“Đúng vậy, vương phi ỷ vào tiểu vương gia ở trong bụng nên thuộc hạ không dám cưỡng ép ngăn cản, hơn nữa vương phi còn giả chết”.
“Không phải nói với các ngươi rồi sao, người phụ nữ đó lắm mưu ma chước quỷ, bất luận nàng ta nói cái gì cũng không được tin sao?”
“Thuộc hạ… thuộc hạ…”
Ám vệ lau mồ hôi.
Họ cũng không muốn tin.
Chỉ là lúc đó vương phi miệng nôn máu tươi, hơi thở mong manh nên họ tâm trí họ mới rối loạn.
“Sau đêm nay tất cả mỗi người tự nhận một trăm gậy”.
“Vâng”.
“Lập tức phái người, bất luận thế nào cũng phải tìm được vương phi, mệnh lệnh cho lượng lớn người lùng soát khắp núi Vọng Hồn, nếu bổn vương đoán không lầm thì người phụ nữ đó nhất định sẽ đến núi Vọng Hồn”.
“Vâng”.
“Li Lạc, bản vương muốn ngươi đích thân đi tìm kiếm vương phi, theo sát bảo vệ nàng ấy”.