Trong hai ngày này, tập đoàn Ái Thiên đã kí hợp đồng với hơn 200 streamer, số lượng như này cũng đã đủ rồi.
Số người này chủ yếu được chia thành hai bên, một bên tài nghệ xuất chúng do Lý Dĩnh Nhi tuyển, một bên thì toàn “hoa lạ” do Trương Thiên tuyển dụng.
Trương Thiên không muốn tách biệt nhưng Lý Dĩnh Nhi, người phụ nữ này có độc, nhất định muốn Trương Thiên phải mở mang tầm mắt dưới sự tính toán của cô ấy.
Cô ấy muốn đánh cược, nếu như cô ấy có thể thu hút được lưu lượng người xem, thì Trương Thiên phải quét dọn nhà vệ sinh trong vòng một tháng.
Trương Thiên rất vui vẻ đồng ý, ngay ở trước mặt Lâm Tử Thanh, nói ra điều kiện của mình, “Nếu cô thua, thì phải gọi tôi một tiếng bố ngay trước mặt bà xã của tôi!”
Lâm Tử Thanh lúng túng, bị rơi vào tình thế khỏ xử.
Lý Dĩnh Nhi ghét Trương Thiên nhưng rất nhanh đã đồng ý.
Bởi vì cô ấy biết bản thân sẽ không thể thua được.
Reng reng!
Chuông điện thoại của Trương Thiên vang lên.
Người gọi đến là Tưởng Minh Đức, Trương Thiên nhấn nút nhận cuộc gọi.
Tưởng Minh Đức đầu bên kia điện thoại gấp rút nói, “Anh Thiên, có chuyện không hay rồi!”
Trương Thiên nhíu mày hỏi, “Có chuyện gì?”
Tưởng Minh Đức ngừng thở một hơi, nói tiếp, “Buổi chiều anh phải đến tham dự hội nghị hội thương nhân thành phố Nam Châu mới được, hội nghị lần này chủ yếu để bầu cử ra đại biểu làm hội viên Khánh Giang.
Vốn là mấy chuyện như này chúng tôi có thể xử lý được, nhưng mà lần này có người của Khánh Giang do bên trên phái đến tham dự, nhất định phải biểu quyết tại chỗ.
”
Trước đó đều không có ai dám có ý kiến, mọi việc đều là hội trưởng là Tưởng Minh Đức quyết định là được.
Nhưng lần này vậy mà lại phái người đến giám sát?
Trương Thiên bình thản nói, “Vậy thì tham gia thôi, mấy người các ông bỏ phiếu thì còn ai dám không nghe theo chứ? Không cần phải lo lắng.
”
“Nhưng người được phái tới này chính là người nhà họ Lăng, Lăng Tiêu Vũ.
” Tưởng Minh Đức giải thích, “Chúng tôi có thể đề cử anh, chỉ sợ người nhà họ Lăng ở trong cuộc họp gây rối, dẫn dắt đám đông thôi.
Tôi lo…”
Trương Thiên đăm chiêu suy nghĩ, bình thản nói, “Mục đích là muốn ngăn cản tôi?”
“Có lẽ là thế.
” Tưởng Minh Đức đáp.
Trương Thiên gật đầu, cười lạnh nói, “Ôi, thì ra bọn họ sợ tôi à.
Sợ tôi xuất hiện ở Khánh Giang.
”
“Ặc!” Tưởng Minh Đức nghẹn họng.
Vốn là đi đến Khánh Giang mới là sân nhà của nhà họ Lăng, muốn xử lý Trương Thiên chẳng phải dễ dàng hơn nhiều sao? Nhưng bây giờ lại một mực ngăn cản Trương Thiên, rõ ràng là đang e ngại anh, không muốn Trương Thiên phát triển.
Nhưng mà, Lăng Tiêu Vũ, anh là muốn tìm đường chết sao? Dám phách lối trước mặt tôi?
Hai mắt Trương Thiên lóe lên tia sáng khác lạ, an bài nói, “Ông cố gắng giúp tôi giành phiếu bầu, tôi ngược lại muốn xem xem hắn có thể bày trò gì.
”
“Hội nghị diễn ra ở chỗ nào?”
Tưởng Minh Đức đáp: “Được! Ở tầng một tòa nhà cao tầng tập đoàn Hoằng Nhất, buổi chiều hai giờ ba mươi phút.
”
“Được.
” Trương Thiên đáp lại.
Cúp điện thoại, Tưởng Minh Đức gửi tin nhắn vào trong nhóm Tứ Đại Thiên Vương thành phố Nam Châu thông báo chuyện này, bảo Tô Phong và Bành Hoa dặn dò người của mình thật tốt, bầu chọn cho Trương Thiên.
Trương Thiên đặt điện thoại xuống, trên khuôn mặt nghiêm nghị xuất hiện một nụ cười.
Nhà họ Lăng cũng chỉ có vậy, mới có như thế mà đã sợ rồi?
Lâm Tử Thanh hỏi Trương Thiên, “Có chuyện gì vậy?”
Trương Thiên cúi đầu nhìn cô, mỉm cười nói, “Không sao! Không phải chỉ là đại diện công ty tham dự hội nghị hội thương nhân Nam Châu thôi sao? Buổi chiều đi họp, cố gắng giành được phiếu bầu thành hội viên hội thương nhân Khánh Giang.
”
“Ừm.
” Lâm Tử Thanh gật đầu.
Lý Dĩnh Nhi hai mắt mở lớn, hội thương nhân thành phố Nam Châu đã khó gia nhập, Trương Thiên còn nói muốn vào hội thương nhân Khánh Giang? Cô ấy bất cẩn nói ra suy nghĩ trong lòng mình, “Ngốc nghếch ôm mộng tưởng, khoác lác!”
Ánh mắt Lâm Tử Thanh và Trương Thiên lập tức đổ dồn về phía Lý Dĩnh Nhi.
Lý Dĩnh Nhi lập tức xấu hổ, mặt đỏ đến tận mang tai.
“Tôi là sếp của cô mà cô dám không tin vào thực lực của tôi? Lát nữa trừ lương của cô.
” Trương Thiên tức giận nói.
Lý Dĩnh Nhi chu môi, chẳng hề có chút sợ hãi nào, cô ấy biết ở công ty, Lâm Tử Thanh mới là người đứng đầu phụ trách, hơn nữa cô ấy cảm thấy bản thân mình cũng không làm gì sai.
“Lời tôi nói là thật!” Cô ấy khinh thường nhìn Trương Thiên, quay đầu nói với Lâm Tử Thanh, “Thanh nhi, tớ đi ra ngoài làm việc đây.
”
“Đó là đang sỉ nhục sếp, trừ lương!” Trương Thiên không phục nói.
Lâm Tử Thanh cười cười không nói gì.
Cô nghiêm túc nói với Trương Thiên, “Còn ba ngày nữa là nền tảng phát sóng trực tiếp sẽ phát trực tuyến.
Bây giờ ngay cả website chúng ta cũng chưa có, sao anh lại chẳng hề có chút sốt ruột nào thế?”
Trương Thiên sờ trán Lâm Tử Thanh, cười nói, “Em không cần lo lắng, trang web anh đã làm xong rồi.
Ngày mai anh sẽ bảo người mang thiết kế website đến cho em xem, tiện thể giới thiệu