Hô hấp của Giang Giai Dĩnh dồn dập, cô ấy run run mà không biết nói cái gì cho phải.
Mới ban nãy, Hàng Trường ra hiệu ngầm nói cô phải làm chút gì đó.
Nhưng mà…
Không thể không thừa nhận, giây phút Trương Thiên vừa đứng ra vì mình kia thật sự rất mê người, từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa từng cảm nhận được loại cảm giác được che chở này.
Người ở trước mặt cũng đủ vĩ đại, hơn nữa còn giống như kiểu người có thân phận có địa vị!
Tuy nói là Giang Giai Dĩnh có chút động lòng, nhưng cũng không đến nông nỗi đó.
Cô ấy nhíu mày nói: “Ngài Trương, cảm ơn vì chuyện vừa rồi!”
Trương Thiên nhàn nhạt nói: “Đừng khách sáo, tôi cũng mong có thể nhanh giải quyết chuyện của mình nên mới đứng ra.”
“Đừng đứng nữa, cô cũng ngồi xuống chờ đi!”
Ngồi xuống?
Ông chủ này cứ thường xuyên lừa mọi người như vậy, sau đó động tay động chân.
Giang Giai Dĩnh đánh giá Trương Thiên một chút, đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Ngài Trương, ngài để tôi trở thành quản lý nghiệp vụ, còn để tôi trở thành trợ lý chuyên trách ngân hàng của ngài, tôi chân thành cảm tạ.”
“Nhưng bảo tôi lấy thân thể trao đổi những thứ này, tôi không làm được…”
Nghĩ cái gì vậy?
Trương Thiên nở nụ cười, giải thích: “Cô Giang, , đừng nghĩ nhiều! Tôi để cô trở thành trợ lý chuyên trách của tôi, chẳng qua là vì tôi sẽ được lợi lớn.
Ngân hàng cần có người kết nối, tôi thấy thái độ phục vụ thân thiện của cô với người ngoài tốt nên tôi mới chọn cô, tôi không hề có ý gì khác.”
“Hon nữa tôi cũng có vợ rồi, cô ấy còn rất tốt, tôi cũng rất yêu cô ấy, cô yên tâm đi!”
Thì ra chỉ là mình hiểu lầm?
Anh ấy là người chính trực như vậy, sao mình có thể đối xử với ảnh như thế?
Một người đàn ông vĩ đại như vậy, dù bản thân có tự dâng mình cũng…
Mình đang nghĩ gì vậy?
Mặt Giang Giai Dĩnh dần ửng đỏ lên đến mang tai, cô ấy giải thích: “Ngài Trương, thực xin lỗi! Là lỗi của tôi.”
Trương Thiên cười nói: “Từ nay tài khoản của tôi sẽ do cô quản lý, có thể liên lạc thường xuyên, cô không cần nhút nhát vậy đâu! Nếu cô không ngại, gọi tôi Trương Thiên hay anh Thiên đều được!”
Giang Giai Dĩnh nói: “Được, anh Thiên! Vậy sau này anh cứ gọi em Tiểu Dĩnh đi, có chuyện gì có thể liên lạc em bất cứ lúc nào.”
“Ừ!”
Sau nửa tiếng, hơn ba mươi đã được sử dụng, phá hủy mấy quầy thu tiền.
Cuối cùng thì tiền của Trương Thiên cũng đã được sửa xong, quản lý đích thân gõ cửa dâng thẻ lên, hé ra thẻ đen cửa hàng của Tương Toàn, đó chính là thẻ VIP Chí Tôn!
Bắt buộc phải chuẩn bị sẵn hơn mười tỷ tiền gửi.
Bây giờ từ bang Đông Khôi này, tay không có số tiền hơn một trăm hai mươi triệu, coi như là tiền tiêu vặt đi! Tiêu phí khác thì dựa vào vợ, ăn cơm mềm mới là chức vị chính, phải bắt Lâm Tử Thanh kiếm thêm tiền mới được.
Cuối cùng, Trương Thiên lấy phương thức liên hệ của Giang Giai Dĩnh, vui vẻ rời khỏi dưới sự tiễn đưa của phần lớn nhân viên.
…
Sau khi ra ngoài, Trương Thiên quay trở lại nơi vốn là của bang Đông Khôi.
Lúc này, sàn nhảy đã được sửa sang, bên ngoài còn đổi thành hai chữ “Thiên Diệu”.
Không ít người bu đến xung quanh.
Sau khi mọi người nhìn thấy Trương Thiên, thì dưới sự dẫn dắt của Triệu Chí Hổ, trực tiếp gọi lớn ông Thiên!
Lúc này Chu Võ vui vẻ cầm một phần đồ đạc này nọ đi đến, nói: “Anh Thiên, chúng ta phát tài rồi.”
Hửm?
Trương Thiên bắt đầu nghe Chu Võ giải thích.
Hóa ra bang Đông Khôi chẳng những có các thế lực đen, mà nó còn có liên quan đến nhiều ngành khác ở thành phố Thiên Hải, bao gồm cả bất động sản, công ty giải trí, quán bar KTV, khách sạn, nhà hàng, cái gì cần có đều có…
Có thể nói là sản nghiệp của ba người Tương Minh Đức Khánh Giang kia đều không lợi hại như thế này.
Sự tồn tại của thủ phủ nhà họ Bạch liền rộng tương đương với nhà họ Liễu!
Bây giờ Chu Võ đã hợp tất cả sản nghiệp các nơi làm của riêng, phỏng chứng là thúc ép Triệu Chí Hổ bên cạnh làm cho ra nhẽ.
Bây giờ chỉ cần một chữ ký của Trương Thiên, tất cả sản nghiệp đó đều có thể nhập vào trong tay Trương Thiên, còn chính thức đổi thành tập đoàn Thiên Diệu.
Chu Võ tuyệt đối là một kẻ thông minh trêи thương trường, tất cả đã được thực hiện trong một buổi chiều!
“Anh Thiên, không bao lâu nữa, sau này bang Đông Khôi chính là của anh!” Chu Võ đưa hợp đồng ra nói.
Trương Thiên có chút đăm chiêu mà nhìn về phía Triệu Chí Hổ, nói: “Tiểu Hổ, cậu không có ý kiến gì đi?”
Triệu Chí Hổ vốn muốn rời đi, nhưng đã để Chu Võ phát hiện, nhưng hiện tại thế lớn của bang Đông Khôi đã mất, dù đau khổ cũng không dám cố ý tìm!
Anh ta đau lòng nói: “Anh Thiên, em tuyệt đối không có ý kiến!”
Trương Thiên nở nụ cười.
Anh không nhìn ra được tâm tư của Triệu Chí Hổ ư?
Anh cười sắp xếp: “Tiểu Hổ, anh Thiên tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu.”
“Trước kia cậu là phó chủ tịch phải không? Vậy sau khi thành lập Thiên Diệu rồi, cậu tiếp tục đảm nhiệm chức phó chủ tịch, trực tiếp có thực quyền, như vậy được chứ?”
Triệu Chí Hổ bật khóc một phen!
Trước kia đều chỉ là trêи danh nghĩa, không có thực quyền.
Anh Thiên đối tốt với anh ta hơn nhiều, nên anh ta vội vã đồng ý.
Sau đó Trương Thiên lại muốn Chu Võ trở thành tổng giám đốc, Chu Võ lập tức đồng ý.
Anh ta chính là con trai trưởng tôn của nhà họ Chu, sau này nhà họ Chu còn phải dựa vào anh ta, nhưng tên nhóc này lại