Động tĩnh Tô Mộc Phong và hai anh em Nam Cung đối chiến quá lớn, gây nên động đất, mà tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên, từng tông môn đều tập hợp về hướng này.
Bọn họ đều muốn tận mắt xem xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra!
Sau đó thì liền nhìn thấy đống tàn cuộc sau đại chiến của bốn đại tông môn Diệt Linh tông, Càn Võ tông, Quỷ Dạ tông và Mộ Ảnh môn…
Cuối cùng là Diệt Linh tông tự động rời đi, Quỷ Dạ tông chỉ còn lại Thiên Quỷ sống dở chết dở!
Võ Hoàng Càn Võ tông trọng thương, Tô Mộc Phong đau đớn ôm đầu lăn ra đất, chỉ còn lại một Cung Như hoàn hảo vô hại…
Về phần Mộ Ảnh môn cũng chỉ còn thừa lại hai anh em Nam Cung đang đỡ nhau, trọng thương đến mức chỉ còn lại chút hơi thở!
Đội viên của Tứ Đại Tông môn đều trong trạng thái sống dở chết dở.
Nguyệt Quang tông và phái Di Âm đều lập tức chạy đến, hai đội đều cau mày lo lắng, không biết phải ra tay với ai.
Sau đó vài môn phái nhỏ cũng đến, có chừng khoảng năm sáu đội gì đó.
Cuối cùng chính là Lão Tứ môn và Thanh Minh tông chạy đến…
Mỗi một tông môn khi đến đều không lập tức ra tay cướp cờ mà thăm dò quan sát tình hình!
Hiển nhiên, vết tích còn lại của cuộc đại chiến đã thể hiện rõ ràng.
Trương Thiên vốn đang mặt không biểu cảm, nhưng nhìn thấy cuối cùng Thanh Minh tông đã đến, trong lòng đột nhiên xuất hiện ngay một câu: “Xong rồi!”
Thanh Minh tông có một đệ tử là người nhận truyền thừa Diêm Vương.
Trương Thiên có thể khẳng định những người này chắc chắn là người của tổ chức Hừng Đông, nói cách khác là cùng một giuộc với đám Mộ Ảnh môn kia.
Hiện giờ Càn Võ tông chỉ còn lại Cung Như vô hại, trước mắt đội Thanh Minh tông chí ít có một cường giả, còn lại những người kia thực lực không rõ, đây chính là tình huống Cung Nhu không thể nào ứng phó nổi.
Một khi Thanh Minh tông ra tay với ba người Càn Võ tông, nếu Tô Mộc Phong không thể hồi phục chiến lực thì ba người Càn Võ tông chắc chắn xảy ra chuyện!
Bốn đại tông môn hiện giờ giống như thịt cá nằm trên thớt, người người nhìn chằm chằm.
Đại trưởng lão cau mày, nhìn sang Trương Thiên, trầm giọng nói: “Đại sự không ổn!”
Tam trưởng lão: “Nhiều tông môn như thế bị kéo về đây, hiện giờ Mộc Phong đã đổ xuống, Càn Võ tông chúng ta chỉ sợ…”
“Trương Thiên, tình thế này phải làm sao đây!”
“Lần này thật sự phải bị loại sao? Thế thì Càn Võ tông chúng ta chắc chắn không thể nào bảo vệ được Hào Long Lệnh!”
Càn Võ Tông thật sự lâm vào khốn cảnh…
Trương Thiên cũng hít vào một hơi thật sâu: “Trừ khi Tô Mộc Phong có thể đứng lên, nếu không thì cứ đầu hàng đi, chuyện Hào Long Lệnh chỉ có thể nghĩ cách khác thôi.
”
Có thể lấy được thứ hạng trong Bát Đại Tông là tốt nhất, nhưng thực sự không thể làm được thì giữ lại mạng mới quan trọng!
Nhất là Tô Mộc Phong, cường giả thiên phú bậc này…
“Hi vọng mọi thứ sẽ ổn!” Trương Thiên ngưng trọng nói.
“Ừm, Tiểu Thiên nói không phải không có lý!”
“Mấy mạng người vẫn quan trọng nhất…”
Giờ phút này, Giá Cát Khải Mộ Ảnh môn nhìn thấy tình hình của hai anh em Nam Cung, lòng sinh lo lắng.
Nhưng nhìn thấy Tô Mộc Phong đã đổ xuống, sau đó những người từ các tông phái lớn nhỏ khác cũng đến, trên mặt ông ta xuất hiện nụ cười âm hiểm, gần như không còn chút lo lắng nào!
Đám người Quỷ Dạ tông nhìn thấy đến cả Thiên Quỷ cảnh giới Thần cấp cũng đã bại, mặt không có chút thái độ nào.
Về phần Diệt Linh tông, Vương Lương thầm cảm thấy may mắn, may mà Vương Cực được cứu, may mà giờ phút này bọn họ đã đầu hàng, lùi khỏi cuộc chiến tranh giành, sẽ không phải lo lắng đến tính mạng nữa…
Bên trong vòng chiến!
Sau khi mấy người Vương Cực Diệt Linh tông được bảo vệ rời khỏi chiến trường, nhân viên giám sát cuộc thi công bố, cuộc thi đã đi đến giai đoạn cuối, chỉ còn lại đội của mười lăm tông môn!
Mười lăm tông môn cuối cùng!
Chỉ cần ép lui bảy tông môn nữa thì sẽ sinh ra Bát Đại Tông Cửu Châu mới…
Mấy tông môn có mặt đều nhìn nhau, trong lòng đếm thầm!
Người bên ngoài cũng đều thông qua màn hình đếm, đột nhiên có người hô to: “Mười lăm, vừa đủ mười lăm!”
“Ôi trời ơi, mấy đội tranh cướp cờ đều có mặt ở đây.
”
“Bọn họ chắc chắn vì nghe thấy động tĩnh lớn nên tất cả mấy đội đó đều đến.
”
“Bát Đại Tông chắc chắn ra đời từ trong số mấy đội có mặt này!”
“Ồ, cuối cùng hoa sẽ rơi vào nhà ai đây!”
“Bây giờ khó nói lắm, nếu là vị cường giả Hư Không của Càn Võ tông không xảy ra chuyện thì chắc chắn là Càn Võ tông chứ không ai hết, tình huống hiện giờ đã rõ rồi.
”
“Đúng đấy, khá đáng tiếc, không biết vị cường giả đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
”
“…”
Sau khi được thông báo, bầu không khí ngưng trọng trong trận chiến bị phá vỡ.
Đệ tử của từng tông môn không ngây người ở đó nữa, một lần nữa xốc lại tinh thần bắt đầu cướp cờ.
Hai anh em Nam Cung Mộ Ảnh môn, đầu tiên mở miệng hô to: “Mạc Trường Nhiên, dẫn người đến đây!”
“Gϊếŧ người Càn Võ tông trước tiên cho tôi…”
Lúc này cũng có một giọng nói trầm khàn trả lời: “Đã biết!”
Trong lòng mọi người đều như dừng lại, hướng về phía âm thanh phát ra.
Chính là Thanh Minh tông mà Trương Thiên e ngại nhất!
Mà vị cường giả Mạc Trường Nhiên dẫn đầu Thanh minh tông kia, là anh ta đáp lời Nam Cung Xuyên.
Cục diện gϊếŧ chóc sắp bắt đầu rồi!
Võ Hoàng cau mày sốt ruột!
Anh ta muốn vì Càn Võ tông mà chiến đấu lần nữa nhưng căn bản không đứng dậy nổi…
Lúc này Cung Nhu đứng dậy: “Đừng cho rằng Càn Võ tông chúng tôi không còn ai, Thanh Minh tông là môn phái nhỏ bé nào Cung Nhu tôi đây chưa từng nghe đến, muốn đến tìm chết à?”
Nhưng đây chỉ là do Cung Nhu chưa nghe nói, người bên ngoài nhìn thấy đều biết, Thanh Minh tông này không đơn giản.
Trong lòng Tam trưởng lão lo lắng, mặc niệm: “Cung Nhu à Cung Nhu, người này không dễ chọc đâu, con đừng có gây chuyện mà.
”
Mạc Trường Nhiên Thanh Minh tông cũng không xem Cung Nhu là gì ghê gớm: “Chỉ là một con nhóc mà cũng dám trào phúng Thanh Minh tông bọn ta à!
Vù!
Mạc Trường Nhiên huy động một thanh kiếm có kiểu