Mãi cho tới khi kết thúc kỳ nghỉ hè năm 21 tuổi, trong nhà xuất hiện một thanh niên đẹp trai, dáng người cao lớn đĩnh bạt, lúc này rốt cuộc Dịch Như Hứa mới xác định ngày lành của mình đã kết thúc.
Nam sinh trước mắt có đường nét gương mặt khá giống cô, khí chất dịu dàng, khi nói chuyện giọng nói sạch sẽ trong trẻo, chiếc răng nanh ở khóe miệng giúp anh thoạt nhìn cực kỳ vô hại, điều này cũng khiến phụ nữ dễ dàng lơ là việc phòng vệ đối với anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đồ đạc đã thu dọn xong rồi sao? Anh tới đón em về nhà.”
Ngón tay Dịch Như Hứa theo bản năng dùng sức nắm lấy thứ gì đó, trên mu bàn tay trắng nõn hiện lên những đường gân dài mảnh khảnh.
Tuy rằng cô không hiểu vì sao anh trai lại cười vui vẻ như vậy, cô dùng bộ óc chậm chạp của mình cẩn thận suy nghĩ, nhưng cuối cùng thân thể vẫn nhanh nhạy hơn đầu óc, cảm nhận được sự khác thường từ con người trước mắt.
Hai tháng không gặp, hơi thở xâm lược quen thuộc xuất hiện, chỉ cần nghe thấy giọng nói của anh, thân dưới của cô đã có chút ướt át, giống như có thứ gì đó bị anh đột ngột nhét vào, thân thể căng thẳng quá độ, sau đó liền mềm thành một vũng nước.
Người mẹ đã không ở cạnh con gái sau khi tái hôn vài năm, bà không phát hiện ra con gái vốn ít nói của mình ở trước mặt con trai càng trở nên trầm mặc. Bà bước tới đặt tay lên bả vai Dịch Vu Lan đã cao hơn mình một cái đầu, trên gương mặt mỹ lệ toàn là ý cười.
“Lan Lan đã cao như vậy rồi sao? Lần này tham gia trại hè ở nước ngoài cảm giác thế nào? Có học được điều gì mới không?”
“Học được rất nhiều.” Dịch Vu Lan mỉm cười nhìn người phụ nữ “Còn biết thêm được mấy bạn nữ xinh đẹp, bọn họ đã hẹn sau khi về nước sẽ liên hệ, bọn họ muốn con dạy thêm tiếng Trung …”
Khi nói đến mấy cô gái nước ngoài, ánh mắt Dịch Vu Lan dừng lại trên thân thể gầy yếu của Dịch Như Hứa vài giây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bàn tay cầm tay nắm của valy hành lý rất yên tĩnh, bả vai gầy mỏng đeo chiếc túi đựng tranh vẽ màu đen cũng rất yên tĩnh, bộ dáng không nói lời nào vô cùng trầm lặng.
Trước sau như một không có bất kỳ phản ứng gì đối với lời nói của anh, Dịch Vu Lan cũng coi như chưa từng liếc mắt một cái nào, dùng nụ cười ôn hòa để che giấu gợn sóng dưới đáy lòng.
Coi như anh nói ra lời kia là để lừa quỷ đi.
Từ sau lần tạm biệt đó, hai người đã trải qua một khoảng thời gian dài liên lạc qua mạng, hiện tại đang dùng một trạng thái rất kỳ quái để đối mặt nói chuyện với nhau.
Dịch Như Hứa có dự cảm, anh sẽ làm gì đó với mình, nhưng cô không đoán chính xác được bước tiếp theo anh sẽ làm như thế nào.
Tựa như từ khi sinh ra cô đã có phản ứng chậm chạp hơn các bạn nhỏ khác, học hành cũng chậm hơn người khác một nhịp, cô không hiểu những người học cao trung nhưng có thể xem hiểu toán đại học, trong đầu bọn họ cả ngày suy nghĩ những gì.
Dịch Vu Lan nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại với người mẹ lâu ngày không gặp, sau đó cùng Dịch Như Hứa vào thang máy. Sau khi ấn tầng 1, anh duỗi đôi tay tới trước mặt đồng thời kéo dãn khoảng cách giữa hai cơ thể.
“Đưa valy và túi đựng tranh cho anh đi.”
Anh vươn tay, dùng sự dịu dàng quen thuộc mang theo vài phần ra lệnh nói với cô, Dịch Như Hứa hơi cúi đầu, ngón tay bất an vuốt ve quai túi màu đen, đây là đồ vật rất quan trọng với cô, cô không muốn đưa.
“Nghe lời, đưa anh.” Anh tăng thêm chút lực vào giọng nói, ngón tay khẽ động, Dịch Như Hứa khẩn trương hơi run rẩy, quay mặt đi, không quá tình nguyện gỡ chiếc túi xuống giao cho Dịch Vu Lan.
Cô nên thích ứng với điều này, anh đã quen với việc ép cô nghe theo đủ loại mệnh lệnh, cô không muốn bởi vì hiện tại không nghe lời, khi trở về lại bị anh cởi sạch quần áo trói vào phòng khách, nhét dương vật giả vào trong, hơn nữa, anh không thích vẽ tranh.
Hiện tại anh muốn mấy thứ này, chắc hẳn chỉ muốn giúp cô chia sẻ gánh nặng mà thôi.
Tiếp nhận chiếc túi Dịch Như Hứa đưa qua, Dịch Vu Lan tùy ý khoác lên vai, dưới tình huống ở bên trong thang máy có camera giám sát, anh an phận đứng một chỗ, không làm ra bất cứ hành động khác người nào.
Thẳng tới khi hai người chen chúc trên tàu điện ngầm, lúc này bầu không khí mới chậm rãi xảy ra biến hóa.
Bọn họ đứng trong một góc nhỏ cuối cùng của toa tàu, lúc này xung quanh chen chúc toàn người là người, chiếc túi của Dịch Như Hứa đặt trên valy hành lý,