Dịch Như Hứa khẩn trương siết chặt ngón tay, không biết mình nên làm cái gì bây giờ, cho nên vẫn luôn lặng im không nói chuyện.
Dịch Vu Lan khẽ cười một tiếng, dùng chiếc túi đựng tranh vẽ để che đậy, sau đó lặng yên không một tiếng động lấy dương vật to lớn đang cương cứng trong chiếc quần thể thao ra ngoài, cách lớp áo thun trắng cọ xát lên mông cô.
Một lát sau, anh lại xốc váy cô lên, cắm dương vật vào khe hở giữa hai chân cô rồi chậm rãi di chuyển.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Vì sao Như Như lại không nhớ anh? Vì sao em không thể hiện nhiều cảm xúc hơn khi làm tình?”
Dịch Như Hứa sắp run lên vì sợ hãi, hai hàm răng của cô không ngừng gõ nhịp, xung quanh nhiều người như vậy, dường như mỗi một cặp mắt đều đang nhìn cô và người thanh niên phía sau biểu diễn sắc tình.
“Anh, anh đừng nói nữa…” Cô xấu hổ đỏ bừng lỗ tai, sớm biết sẽ như vậy, tối hôm qua sau khi cho anh xem cảnh cô tắm rửa, cô không nên nghe lời anh mặc váy trong ngày hôm nay. Nếu như không mặc váy ngắn, ít nhất anh không thể tùy tiện cắm vào như vậy, tình huống hiện tại thật sự khiến người ta sợ hãi.
Nhưng cô nào biết được, anh muốn cô mặc váy ngắn là vì có thể làm tình với cô bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào trong ngày hôm nay?
“Vậy em có muốn anh trai không?”
“Muốn…” Nhưng tuyệt đối không phải muốn anh làm loại chuyện này với anh.
Cô chỉ nhớ anh trai mình một chút, chỉ nhớ anh một chút mà thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Như Như thật ngoan.” Anh hôn nhẹ lên gáy cô, hơi rũ mắt, vòng tay ra phía sau cô, dùng ngón giữa vén quần lót sang một bên, ngón cái và ngón trỏ nâng dương vật của mình, đẩy hông tiến về phía trước.
“Không, không được!” Khẽ chạm vào dương vật nóng bỏng, cô cả kinh tới mức hốc mắt ửng đỏ, muốn thét chói tai nhưng lại không dám kêu thành tiếng. Hơi thở của Dịch Vu Lan phả vào lỗ tai cô, dùng quy đầu cọ xát với cửa động, thử đẩy quy đầu tiến vào, nhưng Dịch Như Hứa quá lo lắng, kẹp chặt khiến anh không vào được.
“Nếu không thả lỏng anh sẽ ấn em lên cửa sổ, trực tiếp làm tình với em trước mặt người ngoài.” Giọng nói khàn khàn phảng phất như lời thì thầm của ác ma.
“Anh, không được như vậy …” Dịch Như Hứa nghẹn ngào, cô không dám nhìn xem chung quanh có người chú ý tới mình và anh hay không. Cô cảm giác như toàn bộ cơ thể của mình đều bại lộ trong không khí, mọi người đều biết cô và anh trai đang làm gì, cô sợ hãi…
Rõ ràng là anh bắt nạt cô, nhưng giờ khắc này người cô có thể dựa vào cũng chỉ có anh.
“Vậy em thả lỏng một chút để anh cắm vào, nếu em nghe lời, tới trạm tiếp theo anh sẽ buông em ra, trở về chúng ta lại làm tiếp.”
Em không muốn làm với anh… trong lòng Dịch Như Hứa nghĩ như vậy, nhưng cô không dám nói, nếu thật sự nói ra ngoài, khả năng anh sẽ lột sạch quần áo trên người cô, trói lại ném ra đường, để cô phải trần trụi trở về tìm anh.
Trong đầu anh dường như có vô số nhiệm vụ đáng xấu hổ chờ đợi để dồn ép cô.
Cô nhịn xuống cảm giác