“Em không làm gì cả nha.” Giọng nói của Dịch Như Hứa mềm mại, thanh âm nhỏ nhẹ, vô hại và đơn thuần.
“Vậy em làm gì mà mới sáng sớm đã không để ý tới anh?”
Bộ dáng đáng thương của Dịch Vu Lan khiến gương mặt Dịch Như Hứa ửng đỏ, nhịp tim cũng tăng nhanh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một cảm giác không thể giải thích được thôi thúc cô quay đầu di dời tầm mắt, Dịch Vu Lan thêm mắm thêm muối nghiêng người đuổi theo tầm mắt của cô, một hai phải bốn mắt nhìn nhau với cô.
“Mau nói nha, vì sao?”
Dịch Như Hứa nóng nảy muốn chết, cô vội vàng duỗi tay che mặt, kết quả lại bị Dịch Vu Lan nắm lấy cổ tay ấn lên giường, cô không có cách nào chỉ có thể nhìn thẳng vào anh vài giây, nhỏ giọng nói: “Đau, em đau…”
Dịch Vu Lan nhớ tới cổ tay hằn đỏ của Dịch Như Hứa, vội vàng nới lỏng tay ra, nhéo ngón tay cô đưa tới bên miệng bắt đầu hôn.
“Lần sau nhất định anh sẽ không trói chặt như vậy nữa, bảo bảo, tha thứ cho anh được không?”
Ngay cả xin lỗi cũng mang theo hương vị sắc tình, Dịch Như Hứa bị anh liếm ngón tay khiến cả người ngứa ngáy, cô muốn rút tay trở về, nhưng công phu dính người của Dịch Vu Lan thật sự không phải cô muốn là có thể ngăn cản.
Anh hôn chốc lát, tựa như là có thần giao cách cảm với cô, anh quay lại hỏi: “Là cổ tay bị đau? Hay là những nơi khác cũng đau?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu nói cho anh biết, sự tình sẽ luôn được chuyển biến tốt đẹp, Dịch Như Hứa rầu rĩ nhìn anh trong chốc lát, nhỏ giọng: “Phía dưới đau.”
Anh cũng phối hợp đè thấp thanh âm, khẽ thì thầm: “Phía dưới đau sao?”
“Vâng.” Dịch Như Hứa ấm ức gật đầu, khóe mắt ửng đỏ, Dịch Vu Lan gần như không thể kéo lại con dã thú trong ngực, cảm giác muốn nhào lên xé nhỏ cô nuốt vào bụng đặc biệt mạnh mẽ, nhưng anh chỉ có thể kìm chế.
“Bảo bối, tối qua là do anh quá đáng.” Anh dùng ngón vuốt ve tóc mai bên thái dương Dịch Như Hứa, dựa lại gần dùng trán tì lên trán của cô, muốn bế cô lên mà vuốt ve như một con thú nhỏ.
Dịch Như Hứa yên lặng để cho anh sờ, một lát sau, Dịch Vu Lan bắt đầu hôn cô, nụ hôn này rất giống nụ hôn khi động dục, ái muội lại triền miên, Dịch Như Hứa có chút không muốn mà né tránh, Dịch Vu Lan dừng lại, cắn nhẹ lên chóp mũi cô.
“Không sợ, anh sẽ không làm, anh giúp em bôi thuốc, được không bảo bảo?”
“Không được.” Dịch Như Hứa cảm thấy xấu hổ muốn đẩy anh ra, Dịch Vu Lan đuổi theo ngậm lỗ tai cô, mơ hồ nói: “Không sao nha, em sợ cái gì?”
Dịch Như Hứa vẫn đỏ mặt đẩy anh ra, nhưng căn bản cô đẩy không nổi Dịch Vu Lan, cô trốn đến đâu anh liền hôn đến đó, hôn tới cuối cùng cả người Dịch Như Hứa nổi đầy