Dịch Vu Lan rời giường lúc 7h30, anh chuẩn bị bữa sáng đơn giản, theo thói quen hâm nóng một ly sữa bò cho Dịch Như Hứa, sau đó đúng 8 giờ anh gõ cửa phòng cô.
“Như Như, ăn sáng.”
Dịch Như Hứa không nhúc nhích, nhưng một lát sau, cô vẫn cố gắng lên tinh thần bò dậy đi rửa mặt, kéo đôi chân ngồi xuống trước bàn ăn, cả người như bị rút hết xương cốt, thoạt nhìn không một chút sức lực.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sao thế, tối hôm qua ngủ không ngon sao?” Dịch Vu Lan liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm trạng Dịch Như Hứa không tốt, anh có phần áy náy, không biết có phải do buổi tối hôm qua mình từ chối cô, khiến trong lòng cô không dễ chịu hay không.
“Không sao, chỉ nằm mơ thôi.” Dịch Như Hứa cầm sandwich lên cắn một miếng.
Quả nhiên Dịch Vu Lan mở miệng hỏi cô “Mơ thấy chuyện gì?”
Cô trầm mặc trong chốc lát, sau đó lắc đầu, “Không có gì.”
Vạn nhất nói cho anh, anh lại bởi vậy mà thật sự nảy sinh ý niệm đi tìm chị dâu cho mình, lúc đó cô nên làm gì bây giờ?
Hơn nữa Dịch Như Hứa sợ rằng mình vừa nói ra khỏi miệng, anh sẽ mỉm cười thừa nhận “Ngay cả chuyện đó mà em cũng mơ thấy sao, thật thần kỳ, tất cả đều là sự thật.”
Như vậy có thể anh sẽ lập tức xong đời rồi, cô sẽ lấy cái đĩa này đập lên đầu anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh không có quá nhiều ký ức về em gái có bộ dáng gì trong những ngày bình thường, Dịch Vu Lan chỉ chú ý đơn giản một lát, sau đó cũng không rối rắm vấn đề đó nữa.
“Anh, anh muốn ở nhà nghỉ ngơi bao lâu mới quay lại trường học?” Dịch Như Hứa vừa nghĩ tới cảnh hôm nay tới trường học phải đối mặt với những lời đồn đãi vớ vẩn, cô liền cảm thấy đau đầu.
Nếu anh có thể đi cùng cô thì tốt rồi, nếu là trước đây chắc chắn anh sẽ giúp cô xử lý sạch sẽ mọi chuyện.
“Còn phải non nửa tuần nữa.” Dịch Vu Lan tính toán thời gian khôi phục sau tiểu phẫu, anh khá để tâm tới chuyện này, rốt cuộc thứ có liên quan hệ đến đời sống tình dục của em gái trong tương lai, anh tuyệt đối không cho phép thân thể của mình xuất hiện một chút sơ xót nào.
“Vâng…” Dịch Như Hứa phồng miệng, sắc mặt không vui “ Vậy em cũng không tới trường học.”
Đương nhiên Dịch Vu Lan không thể để cô ở nhà, chuyện tối hôm qua không thành, hôm nay nếu hai người lại ở cạnh nhau, chắc chắn cô sẽ dụ dỗ anh lên giường.
“Như Như.” Dịch Vu Lan buông cốc, ngồi nghiêm chỉnh nhìn cô nói: “Em đã trưởng thành rồi, không thể tùy hứng nói không đi học là không đi học, đó đều là những việc mà các bạn học nhỏ ở nhà trẻ mới có thể làm, em phải học cách đối mặt với nó.”
Dịch Như Hứa vốn đang miễn cưỡng duy trì tâm trạng cho ngày hôm nay, nhưng vừa nghe thấy lời này của Dịch Vu Lan, chóp mũi của cô lập tức chua rót, rõ ràng anh vẫn là anh, nhưng anh đã trở nên hoàn toàn khác so với trước kia.
Anh không những không còn cưng chiều thuận theo ý cô trong mọi chuyện, thậm chí còn không muốn làm tình với cô, những vấn đề vốn dĩ đều là anh giúp cô giải quyết, hiện tại anh cũng không có ý định nhúng tay xử lý, anh căn bản không muốn bảo vệ cô giống như trước kia nữa.
Chỉ nghĩ tới thôi Dịch Như Hứa đã cảm thấy bản thân mình tứ cố vô thân, cô cảm giác mình lại quay trở về trạng thái ba không thương mẹ không yêu sau khi ba mẹ ly hôn, không ai cần cô, chỉ có anh trai là yêu thương cô, coi cô như bảo bối mà nâng niu ở trên tay.
Nhưng hiện tại ngay cả anh cũng dần dần lạnh nhạt, lần này cô thật sự chỉ còn một mình mà thôi.
“Được, em biết rồi.” Dịch Như Hứa cúi đầu, không muốn để anh phát hiện ra những giọt nước mắt sắp trào ra khỏi hốc mắt của cô, nhân lúc Dịch Vu Lan đi rót nước, cô dùng sức nghẹn nước mắt trở về.
Càng thể hiện là mình thích anh, anh lại càng đối xử lịch sự xa cách với mình, Dịch Như Hứa có chút không biết phải làm sao, không biết rốt cuộc mình nên làm thế nào thì anh mới có thể thích mình nhiều hơn một chút.
Tưởng chừng như mọi cố gắng đều vô ích, anh đứng ở nơi đó, nhưng hiện tại anh lại cách cô càng ngày càng xa.
Dịch Như Hứa vẫn luôn nhìn không thấu anh, nhưng hiện tại cô mới biết được, lần này mới thật sự nhìn không thấu, loại cảm giác mê mang bất lực không có chỗ dựa này, thậm chí khiến cô bị lạc mất phương hướng.
Cô