Khi còn nhỏ Dịch Vu Lan không quá thích Dịch Như Hứa, bởi vì anh cảm thấy cô gái nhỏ này làm em gái mình, thật sự ngốc nghếch khiến người ta chịu không nổi.
Mỗi khi cô bị mọi người trong nhà xem nhẹ vứt bỏ ở trong góc, nhu cầu cũng bị mọi người làm lơ, anh đều sẽ không kìm được xúc động muốn giúp cô lấy lại sự chú ý của mọi người.
Vì sao chuyện đơn giản như vậy cô cũng không làm được? Vì sao miệng của cô lại ngốc như vậy?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dịch Vu Lan thật sự rất muốn giải quyết những khó khăn đó trong nháy mắt, với anh mà nói quả thực chính là dễ như trở bàn tay, nhưng anh vẫn luôn không biết nên nói như thế nào để thuyết phục chính mình.
Tại sao một người được mọi người khen ngợi là hình mẫu chúng tinh phủng nguyệt (*) như mình, phải cống hiến quên mình cho một cô gái ngốc như vậy, cô ấy dựa vào đâu? Cô có tư cách gì để bản thân mình phải làm như vậy?
(*): chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
Tuy nhiên Dịch Vu Lan chỉ bất bình trong lòng, anh vẫn luôn giúp đỡ Dịch Như Hứa mọi lúc mọi nơi. Anh cho rằng, mình chỉ cố gắng đạt được cảm giác thỏa mãn khi chăm sóc người yếu thế từ trên người cô.
Rốt cuộc có đôi khi cô thật sự rất buồn cười, ngay cả dép bông và dép nhựa khác nhau ở điểm nào cô cũng không biết.
Bảo mẫu dạy cô đi dép nhựa rửa chân, qua mấy tháng, cô dẫm bẩn chân, sau đó ngày mùa đông đi dép bông rửa chân dưới vòi nước phòng tắm.
Trước đó thậm chí ngay cả việc đá dép sau đó vươn chân ra cô cũng không làm được, Dịch Vu Lan cau mày giúp cô rút dép lê ra ném sang một bên, điều chỉnh nhiệt độ nước để cô rửa sạch vết bẩn trên chân, cô nhìn bàn chân đỏ bừng vì lạnh của mình, ngón chân vẫn còn đang cử động.
Không nói lời nào, cũng không biểu lộ cảm xúc, Dịch Vu Lan chỉ có thể nhận được sự thỏa mãn khi được chăm sóc người yếu thế từ trong ánh mắt ngây thơ lộ ra một chút kinh ngạc của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì vậy, những gì anh làm thật sự chỉ là thuận tay, mấy vấn đề mà cô gặp phải, thông thường cũng không phải việc gì khó khăn.
Em gái quá ngu ngốc, so sánh với anh quả thực tựa như một kẻ ngốc, Dịch Vu Lan vẫn luôn phải cam chịu đó là sự thật.
Nhưng mặt khác, anh cũng cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác cao cao tại thượng này.
Khi còn nhỏ, Dịch Vu Lan thường không che giấu suy nghĩ trong nội tâm của mình, từng có một đoạn thời gian vô cùng tự luyến, anh luôn nói với Dịch Như Hứa: Nhìn đi, chuyện gì em cũng không biết làm, chỉ có anh tới giúp em, em mới có thể miễn cưỡng duy trì được bộ dáng như thế này khi ở nhà.
Nếu như không có anh thì em phải làm sao?
Anh cảm giác mình chính là một vị thần, thần của Dịch Như Hứa.
Cố tình Dịch Như Hứa lại ngây thơ mờ mịt, ai nói chuyện với cô, cô liền dính lấy người đó, khi còn nhỏ cô phát triển chậm chạp, thời điểm Dịch Vu Lan vào nhà trẻ lên lớp mẫu giáo bé, cô giống như một cái đuôi nhỏ, đôi chân ngắn ngủn, cả ngày anh trai đi tới nơi nào cô sẽ đi theo tới nơi đó.
Dịch Vu Lan đã quá quen với lời khen ngợi của mọi người, mọi người xung quanh đều nói: Nhìn đứa nhỏ Vu Lan này xem, mới bao tuổi đã biết chăm sóc em gái, mỗi ngày đều dắt em gái đi chơi, nhìn lại đứa bé kia nhà tôi, thật sự quá không hiểu chuyện.
Anh biết chính xác mình cần trả giá nhiều hay ít, em gái anh rất đơn giản, không có việc gì thì thích yên lặng ngồi vẽ tranh, dặn cô ở lại nơi này đừng nhúc nhích thì cô liền bất động, mà mình cũng chỉ cần giúp cô một chút khi cô vụng về bị mắc kẹt là được, làm người tốt thật dễ dàng.
Cho nên anh chỉ hận không thể khiến tất cả mọi người trên thế giới này đều biết rằng anh anh có thể chăm sóc tốt cho em gái, anh trời sinh thông minh, nhưng anh hoàn toàn không hướng, nội cũng hoàn toàn không ngại để mọi người biết chuyện này.
Đó không phải chuyện gì cần giấu giếm, từ trước đến nay anh vẫn luôn hiểu cách tự bảo vệ tốt cho bản thân mình.
Sau khi bước vào trường tiểu học, sự khác biệt ngày càng lớn, bên người Dịch Vu Lan có rất nhiều bạn bè, kỹ năng xã hội của anh phảng phất như một loại thiên phú, nhưng đó cũng chỉ là một trong số những tài năng mà anh có.
Là em gái của một đứa nhỏ thông minh như vậy, Dịch Như Hứa đã bị giáo viên và bạn học từ bỏ hoàn toàn, sau khi xác nhận cô ngay cả một đầu ngón tay của anh trai cũng không bằng.
Chính vì mặc kệ Dịch Vu Lan đi tới đâu cô đều thích đi theo, cho nên sự vụng về của cô dưới sự phụ trợ của Dịch Vu Lan lại càng thêm rõ ràng. Dần dần, những lời nói giống hệt như khi ở nhà bắt đầu xuất hiện xung quanh cô.
Trời sinh cô không quá thông