“Chị? Chị vẫn đang nghe chứ?”
Lưu Nhã ở đầu kia điện thoại vẫn đang dò hỏi, cảm xúc của Dịch Như Hứa có chút mất khống chế, cô chậm lại một giây, nhịn xuống cảm giác lên men ở chóp mũi, mở miệng nói: “Ừ, đang nghe.”
“Có chuyện gì sao?” Lưu Nhã còn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi rất nặng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Gần đây em có liên hệ với anh trai chị không?” Dịch Như Hứa đi thẳng vào vấn đề, Lưu Nhã nghe xong thì chần chờ hai giây, lúc này mới trả lời: “Em không có, không phải chị vẫn chưa gửi phương thức liên hệ của anh Lan cho em sao? Em lấy cái gì liên hệ với anh ấy nha?”
“…”Đầu tiên Dịch Như Hứa hoài nghi tính chân thật trong những lời này, sau đó mới bán tín bán nghi mở miệng nói: “Buổi chiều ngày hôm qua chị thấy một người rất giống em ở nhà, cho nên muốn hỏi một chút người kia có phải em hay không?”
“Ồ, không phải em, đoán chừng là bạn gái anh Lan đi? Đúng rồi, chị, anh ấy có bạn gái rồi sao?”
Nhìn bộ dáng nhớ thương Dịch Vu Lan của Lưu Nhã, giây tiếp theo Dịch Như Hứa lập tức trả lời “Có từ lâu rồi, anh ấy rất thích chị dâu của chị.”
“A? Tốt quá, vậy chị đã gặp mặt chị dâu rồi sao? Chị ấy có xinh đẹp không?” Cô ta vẫn có chút chưa từ bỏ ý định, trái tim Dịch Như Hứa thắt lại, giọng điệu cũng cứng rắn “Vô cùng xinh đẹp, con người rất có khí chất, dù sao thì chị cũng cảm thấy chị ấy rất tốt, xứng đôi với anh chị.”
Mặt không biến sắc tâm không nhảy loạn tự khen bản thân mình, bộ dáng Dịch Như Hứa như lâm phải đại địch, sau khi chờ được Lưu Nhã hơi thất vọng “Như vậy là tốt rồi”, Dịch Như Hứa quyết đoán cúp điện thoại, hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định, đôi mắt không chớp.
Cô lại ngẫm nghĩ trong khoảng thời gian này còn ai có thể tiếp xúc với anh, nghĩ tới nghĩ lui, mấy cô hộ sĩ ở bệnh viện luôn thích xum xoe hoặc tìm đề tài nói chuyện phiếm với anh cũng bị cô kết nạp vào trong phạm vi xem xét, nhưng mà cô lại không có số điện thoại liên hệ của những người đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có lẽ mấy chuyện này hỏi anh trai sẽ nhanh hơn, nhưng mình nên dùng lý do gì để hỏi chuyện? Điều gì sẽ xảy ra nếu anh nói thực sự có? Hoặc là, anh nói không có nhưng kỳ thật anh chỉ đang nói dối để lừa gạt mình thì phải làm sao?
Rối rắm hồi lâu, Dịch Như Hứa trèo xuống giường, không muốn trở về quê của ông bà nội nữa, mà chuẩn bị dạo chơi một vòng trong thành phố này, giúp bản thân thả lỏng tâm tình.
Cô lại gửi cho anh trai một tin nhắn, nói mình cùng Doãn Minh Nguyệt tới công viên giải trí, sau đó liền ra ngoài.
Suy nghĩ nhiều cũng vô ích, không cần để ý tới anh, chỉ cần tập trung vào cuộc sống hiện tại, sống cuộc sống của chính mình, kiểu gì cũng có biện pháp khiến bản thân mình vui vẻ.
Dịch Như Hứa hạ quyết tâm, vì thế cô tìm kiếm trên di động những địa phương thú vị ở nơi này, cuối cùng cô mua vé vào cửa công viên giải trí, một mình xếp hàng bên trong đám người, chơi những trò chơi giải trí.
Có thể là bởi vì trong lòng đọng lại không ít buồn khổ, Dịch Như Hứa đi thẳng tới khu vực trò chơi mạo hiểm kích thích, khi cô đang xếp hàng trước trò chơi mạo hiểm, có rất nhiều chàng trai trẻ xung quanh đều tập trung ánh mắt vào cô.
Cuối cùng khi đi tới bên cạnh chiếc máy trò chơi, có người mở miệng hỏi cô.
“Bạn tới nơi này chơi một mình sao?”
Dịch Như Hứa liếc mắt nhìn đối phương, diện mạo người nọ rất bình thường, cao hơn cô một cái đầu, cô gật đầu không nói chuyện, đối phương lại hỏi tiếp: “Sao bạn không đi cùng bạn bè? Tôi cảm thấy tất cả mọi người đều tụ tập đi cùng nhau.”
“Bạn tôi đi toilet.”
“Ồ, thành phố này có rất nhiều địa điểm vui chơi, ở ngay bên cạnh có phòng triển lãm khoa học và công nghệ mạng, bạn đã ghé thăm chưa?”
Thanh niên này là một người thích lảm nhảm, vừa bắt đầu nói liền không dừng được, Dịch Như Hứa trả lời câu được câu không, cuối cùng khi ngồi lên máy trò chơi, cậu ta lại hỏi cô có sợ không, Dịch Như Hứa gật đầu, thậm chí cô còn không muốn quay đầu lại.
Nếu anh trai ở đây thì tốt rồi, anh luôn có thể giúp cô đối phó với những người này.
Sau khi rời khỏi máy trò chơi, cô muốn gạt bỏ người trẻ tuổi kia sang một bên, nhưng dường như đối phương luôn muốn chế tạo cơ hội tình cờ gặp gỡ với cô, hai người xung quanh cô vẫn luôn đi cùng cậu ta, cuối cùng Dịch Như Hứa điên cuồng chơi những hạng mục giải trí mạo hiểm lại kích thích, rốt cuộc tại bãi con lắc cô cũng cắt đuôi được đoàn người kia.
Cô ngồi tàu lượn siêu tốc, không chỉ cảm thấy sợ hãi mà cô còn cảm giác như được giải tỏa áp lực, có