"Hiểu chưa?" Mộc Cẩn Hiền ngẩng đầu, nhìn Trác Hạo Hi.
"Đã hiểu." Trác Hạo Hi bưng lấy mặt, nhẹ gật đầu, mặc dù cậu rất ngu, nhưng cậu dù sao cũng không phải heo! Cậu không phải heo nha, Mộc Cẩn Hiền một lần lại một lần không sợ phiền giảng dạy người khác, cậu không có thể nào vẫn không hiểu.
Mộc Cẩn Hiền nhìn Trác Hạo Hi thật sâu, "Cậu đang suy nghĩ gì đấy?"
Trác Hạo Hi nâng cằm lên, mắt nhìn thẳng vào Mộc Cẩn Hiền, "Tôi đang nghĩ, anh rốt cuộc đến khi nào thì đi."
Hôm nay Mộc Cẩn Hiền thật là kỳ quái, Trác Hạo bỗng nổi lên một truyện cổ tích từ xưa, truyền thuyết có một con lừa, lúc chủ nhân gọi nó đi hướng đông, nó lại đi hướng tây, lúc gọi nó hướng tây, nó lại đi hướng đông. Từ đó lúc chủ nhân muốn nó đi hướng đông, thì con lừa sẽ đi hướng tây, từ đó con lừa cuối cùng cũng nghe lời.
Mộc Cẩn Hiền không thể nào chính là một con lừa ngốc? Lúc cậu nói cậu thật yêu hắn, Mộc Cẩn Hiền bảo cậu cách xa hắn một chút, rồi đến lúc cậu cút xa hắn một chút, Mộc Cẩn Hiền nói cậu vì sao không để ý tới hắn.
Chẳng lẽ vì mục đích rời xa Mộc Cẩn Hiền, cậu phải nói Mộc học trưởng, tôi thật yêu anh, chỉ sống lại một đời, nói như vậy thật buồn nôn, cậu thật sự là nói không nên lời, nói không nên lời nha...
Mộc Cẩn Hiền hung hăng nắm lấy giấy nháp trong tay, "Cậu vẫn là hi vọng tôi rời đi" Mộc Cẩn Hiền ngẩng đầu trong ánh mắt lộ ra mấy phần oán hận.
Trác Hạo Hi có chút bất đắc dĩ nhìn Mộc Cẩn Hiền, thần sắc Mộc Cẩn Hiền kia cắn răng mở miệng, có điểm giống oán phụ bị vứt bỏ, Trác Hạo Hi nâng cằm lên, cậu có tài đức gì mà lại có thể có một ngày để Mộc Cẩn Hiền lộ ra bộ dạng hố cha này.
"Anh không đi sẽ ảnh hưởng người khác ôn tập." Trác Hạo Hi có chút vô tội nói.
Mộc Cẩn Hiền đưa đầu tới, "Tôi không phải đang giúp cậu ôn tập sao?"
"Tôi nói người khác không phải tôi." Ánh mắt Trác Hạo Hi quét mắt ở trong thư viện một vòng, vẩy vẩy tay, "Chẳng lẽ Mộc hội trưởng không biết trong thư viện có rất nhiều fan hâm mộ đang len lén nhìn anh sao?"
Mộc Cẩn Hiền nhếch miệng, "Chuyện này vớ tôi có liên quan gì."
Trác Hạo Hi nhíu mày, Mộc Cẩn Hiền người này tùy hứng lại ích kỷ, cậu đến cùng thế nào lại coi trọng hắn."Kỳ thật, anh cũng sẽ ảnh hưởng đến tôi, Mộc học trưởng, anh biết vẻ ngoài anh tú sắc khả xan(*), anh ở chỗ này tôi sẽ không chuyên tâm."
(*)Tú sắc khả xan: xinh đẹp (phụ nữ)
Mặt Mộc Cẩn Hiền bởi vì