Trác Hạo Hi tâm nhảy bịch bịch, có quá vô sỉ hay không! Mộc Cẩn Hiền thế mà dụ hoặc cậu, nhưng cậu là chống lại được dụ hoặc.
Không phải chỉ là học bổng thôi sao? Không phải chỉ là tiền tiêu vặt thôi sao? Thật nhiều thật nhiều tiền! Trác Hạo Hi hít mũi một cái, đại trượng phu không thể vì học bổng mà khom lưng, cậu thà chết chứ không chịu khuất phục.
"Mộc học trưởng, năng lực tôi có hạn." Trác Hạo Hi có chút ai oán nhìn Mộc Cẩn Hiền nói, nếu như cậu có năng lực như Mộc Cẩn Hiền, cậu cũng nguyện ý năng giả đa lao(*)! Nhưng mà thương hại cậu chính là cái bao cỏ thôi a!
(*)Năng giả đa lao: người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm
Mộc Cẩn Hiền kéo tay Trác Hạo Hi."Việc này chúng ta ra ngoài rồi nói sau."
Trác Hạo Hi bị Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay, lập tức giật mình, đây là lần đầu tiên Mộc Cẩn Hiền nắm tay cậu, Trác Hạo Hi có chút mất tự nhiên mà lắc lắc, không thể vứt ra được, Trác Hạo Hi dùng sức lắc lắc, Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay Trác Hạo Hi chặt hơn.
Hàn Lâm nhìn Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay Trác Hạo Hi, lông mày nhíu chặt.
Trác Hạo Hi quay đầu nhìn Hàn Lâm một chút, Hàn Lâm lạnh lùng quay mặt sang, ở sâu bên trong đôi mắt cất giấu oán hận thật sâu sắc, Trác Hạo Hi có chút không biết nên làm gì mà thở dài, kỳ thật cậu chính là vô tội nha!
Cậu cũng không biết tên gia hỏa Mộc Cẩn Hiền này là hít phải ngọn gió nào, gắt gao nắm lấy tay của cậu không thả, sau này chờ đến lúc Hàn Lâm cùng Mộc Cẩn Hiền hai bên tình nguyện, vợ chồng có nhau, Hàn Lâm ở bên tai Mộc Cẩn Hiền thổi gió, thì cậu liền bi kịch.
"Anh buông tôi ra, tôi sẽ tự đi." Trác Hạo Hi có chút bất mãn nói.
Mộc Cẩn Hiền quay đầu lại, cười cười với Trác Hạo Hi, "Tôi làm sao có thể buông tay đây? Buông tay cậu liền chạy."
Trác Hạo Hi xấu hổ cười, lời này Mộc Cẩn Hiền nói có chút ái muội, rất dễ khiến người ta hiểu lầm!
"Mộc học trưởng, tôi thật không thích hợp, tôi không có tài hoa, không có năng lực, anh đem kẻ vô dụng kéo vào hội học sinh làm bộ trưởng, mọi người sẽ khinh thường anh, bởi vì tôi hủy ngài anh minh, như thế này không tốt!" Trác Hạo Hi có chút nịnh nọt nói.
"Làm sao lại thế? Hạo Hi, cậu không cần khiêm nhường như vậy, tôi đã chọn cậu, dĩ nhiên là biết cậu có thể đảm nhiệm được, Hạo Hi, cậu phải biết, học sinh bình thường muốn cầm học bổng, ít nhất ở lớp phải đứng một trong bốn vị trí đầu, nhưng nếu như là thành viên hội học sinh, thì có thể ưu đãi đến một phần hai, bộ trưởng..." Mộc Cẩn Hiền cho Trác Hạo Hi một ánh mắt cậu hiểu rồi chứ.
Trác Hạo Hi nháy mắt, chỗ tốt như thế,