Giang Minh Dịch nhìn Mạc Ninh Viễn, cắn răng nói, "Ninh Viễn, chúng ta quay lại một lần nữa đi, lần này tôi sẽ không phụ cậu..."
Mạc Ninh Viễn nhìn Giang Minh Dịch lạnh lùng cười, "Không phụ tôi, vậy Trần Thanh Vũ phải làm sao bây giờ?"
Giang Minh Dịch bỗng nhiên sững sờ, tựa hồ không ngờ tới Mạc Ninh Viễn lại đột nhiên gợi lên cái tên này, vẻ mặt đột nhiên cũng trở nên mất tự nhiên, "Vũ là Vũ, cậu là cậu, hai người không có liên quan với nhau."
Mạc Ninh Viễn kéo lên khóe miệng, trong mắt tràn đầy châm chọc, "Là như vậy sao?"
Giang Minh Dịch hấp tấp nhìn Mạc Ninh Viễn, "Chúng ta bắt đầu lại từ đầu, không cần kéo Thanh Vũ vào."
Mạc Ninh Viễn ôm cánh tay, lắc đầu bất đắc dĩ, "Đáng tiếc, tôi đối với việc làm thế thân anh ta không có hứng thú."
Mạc Ninh Viễn tự giễu nở nụ cười, y còn nhớ rõ lúc Giang Minh Dịch mới gặp y, trong mắt mang theo mấy phần kinh diễm, y vẫn luôn hồ đồ cho rằng Giang Minh Dịch là có chút thích y, chí ít vào thời khắc ấy là có chút thích y, nhưng kết quả chẳng qua là ngoại hình y giống với Trần Thanh vũ.
Giang Minh Dịch lôi kéo cánh tay Mạc Ninh Viễn, "Tôi không có ý muốn cậu làm thế thân cậu ấy."
Mạc Ninh Viễn thờ ơ gật đầu, "Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là, tôi muốn một phần tình cảm hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà anh không cho được."
"Ninh Viễn, làm người không nên quá tham lam." Giang Minh Dịch căm giận nói.
Mạc Ninh Viễn gật gật đầu, "Tôi cũng nghĩ như vậy, cho nên, tôi từ bỏ."
"Mạc Ninh Viễn, cậu đừng ép tôi!" Sắc mặt Giang Minh Dịch dần trở nên dữ tợn.
Mạc Ninh Viễn biến sắc, "Giang Minh Dịch, nếu anh muốn nổi điên thì mời đi ra ngoài."
Giang Minh Dịch nhẹ cười, gương mặt dần trở nên nguy hiểm, "Ra ngoài? Tại sao tôi phải ra ngoài? Người nên đi không phải là tôi."
Giang Minh Dịch dùng lực kéo cánh tay Trác Hạo Hi, "Trác tiên sinh, cậu đã có thể đi, hay là cậu muốn ở lại đây nhìn tôi cùng Ninh Viễn vuốt ve an ủi?"
Trác Hạo Hi mờ mịt nhìn Giang Minh Dịch, không rõ tại sao chuyện này lại phát triển thành như thế. Trác Hạo Hi tự nhận đã lớn đến chừng này, vẫn tính là hiểu biết rộng rãi, nhưng chưa từng gặp qua loại không biết xấu hổ như thế.
"Giang Minh Dịch, anh đang nói khùng điên gì vậy? Sao anh lại có thể đối xử với