“Doanh Doanh, chiếc xe này thực sự là của em sao?”
Tiêu Y Na ngồi trong chiếc Mercedes màu bạc ngắm nhìn nội thất chiếc xe một lượt, kinh ngạc kéo tay Hứa Doanh Doanh ngồi bên cạnh hỏi.
“Mẹ mua cho em hai năm trước, bây giờ đã hơi lỗi mốt rồi, em đang chuẩn bị đổi xe mới đây.” Hứa Doanh Doanh xua tay không quan tâm: “Chị Na à, nếu như chị thích chiếc xe này, vậy thì em tặng nó cho chị.”
“Tặng, tặng cho chị?!”
Tiêu Y Na mắt chữ O miệng A chỉ tay vào mình, khuôn mặt kinh ngạc không dám tin.
Nếu như trước đây, Tiêu Y Na kinh hồn vì bản tính ngang bướng và thái độ Hứa Doanh Doanh đối với Lâm Phi thì lần này, cô thực sự bạt vía vì sự hào phóng và điều kiện kinh tế nhà Hứa Doanh Doanh.
Chế độ đãi ngộ của nhân viên Mộ Thị có thể xem là thuộc top đầu trong số các công ty ở Trung Hải nhưng suy cho cùng, Tiêu Y Na cũng chỉ là một trí thức bình thường.
Trước đây, Hứa Doanh Doanh nói cho cô một triệu nhân dân tệ để mua chức vụ thư ký bên cạnh Lâm Phi đã đủ thách thức khả năng chịu đựng của Tiêu Y Na.
Bây giờ vừa mới gặp mặt lần đầu, Tiêu Y Na chỉ tiện miệng hỏi một câu, Hứa Doanh Doanh liền định tặng cả chiếc Mercedes cho cô. Trên đời làm gì có món hời như thế.
Chiếc Mercedes này của Hứa Doanh Doanh tuy không phải là loại xe sang đắt đỏ nhất nhưng giá thành cũng khoảng vài vạn. Tiêu Y Na giật mình cũng là chuyện dễ hiểu.
“Sao vậy, chị Na không thích chiếc xe này ư? Cũng đúng, chiếc này em cũng dùng được hai năm rồi nên hơi cũ. Nếu không thế này đi, em mua cho chị chiếc mới.” Dù gì Hứa Doanh Doanh còn nhỏ nên tưởng rằng Tiêu Y Na ngạc nhiên vì không thích dùng xe secondhand.
“Chị….”
Mercedes đừng nói là chỉ mới qua một đời chủ, cho dù qua hai đời chủ cũng không phải là thứ một trí thức bình dân như Tiêu Y Na có thể mua nổi, huống chi là xe mới. Chỉ mới lần đầu gặp mặt, Tiêu Y Na cũng không thể nhận món quà giá trị như vậy của Hứa Doanh Doanh, nhưng Tiêu Y Na thực sự rất khó mở lời từ chối.
Đáp lại lời hứa hẹn của Hứa Doanh Doanh, Tiêu Y Na chỉ lắc đầu cười gượng.
“Con bé này, chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, sao không thấy cháu nói tặng chú xe?” Mặc dù đang lái xe nhưng Lâm Phi cũng không ngại dành một chút sự chú ý vào cuộc đối thoại của hai cô gái.
“Không được, bây giờ chú rất biết cách dụ dỗ phụ nữ. Nếu như cháu tặng xe cho chú, chắc chắn cháu lại có thêm không ít tình địch. Vì vậy, chú đừng có nằm mơ, cháu tuyệt đối sẽ không tặng xe cho chú.” Mặc dù Hứa Doanh Doanh còn nhỏ nhưng mấy câu nói ra cũng đủ chặn họng Lâm Phi.
“Cháu vậy mà cũng muốn làm vợ bé của chú. Chỉ riêng lời cháu vừa nói thì cả đời này, cháu đừng có nằm mơ, chú chắc chắn không thu nhận cháu.”
Lâm Phi cũng không định đòi Hứa Doanh Doanh mua xe cho hắn vì trong nhà xe của Mộ San San có không ít xe sang. Nếu như Lâm Phi thực sự muốn đi, Mộ San San chắc hẳn cũng không làm khó dễ hắn. Nói tới cùng, Lâm Phi đang ngầm giúp Tiêu Y Na giải vây mà thôi, cô nhóc Hứa Doanh Doanh này cứ mở miệng ra là tặng xe, dù gì cũng mới gặp lần đầu, nói mãi chuyện này, Tiêu Y Na ít nhiều sẽ cảm thấy ngượng.
Nguyên nhân chính vẫn là Lâm Phi không muốn cô thư ký hắn không dễ gì mới moi được lại bị Hứa Doanh Doanh mua chuộc.
Từ sau khi lên xe, cô nhóc Hứa Doanh Doanh này đã tranh thủ thời gian dò hỏi Tiêu