Dưới ánh đêm, Mộ San San đi trước, Lâm Phi theo sau, hai người cùng bước về phía trước.
“Vợ yêu San San của anh, anh cảm thấy anh buộc phải nhắc nhở em một câu, chúng ta đã đi được gần hai tiếng rồi. Không phải em định nói với anh, em chuẩn bị về nhà chứ?”
Từ khi ra khỏi quán thịt nướng của Lưu Huy, Mộ San San không chịu đi taxi mà cứ đi bộ hết đoạn đường này sang đoạn đường khác. Lâm Phi cũng buộc phải đi cùng Mộ San San, cuối cùng hắn đành phải chặn trước mặt Mộ San San, không quan tâm tới gương mặt sắc lạnh như huyền băng vạn năm kia mà cản cô lại.
Bị Lâm Phi cản đường, Mộ San San vẫn luôn cúi đầu bước về phía trước cuối cùng cũng dừng chân lại, ngẩng đầu lên và lạnh lùng nói: “Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi kinh ngạc: “Anh biết, nhưng anh cũng chỉ nghĩ tới lợi ích của công ty. Em cũng biết rõ anh đang thiếu người, mà những người bị sa thải giống như Lưu Huy cũng không dễ dàng gì. Nếu như anh nói thẳng với em, với tình cách của em, chắc chắn sẽ không ra ngoài cùng anh.”
“Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi biết lỗi nói: “Anh thừa nhận lần này anh không đúng. Anh vô cùng xin lỗi em, đồng thời anh bảo đảm với em tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa.”
“Anh làm hỏng buổi hẹn hò đầu tiên trong đời tôi.”
Lâm Phi rất áy náy: “Anh biết, nói đi, em muốn anh bù đắp thế nào? Nói trước nhé, anh chỉ chấp nhận bù đắp về thể xác và tinh thần, không chấp nhận đền bù vật chất.”
“Anh làm hỏng buổi hẹn hò…”
“U…”
Lâm Phi không cho Mộ San San cơ hội nói lại lần thứ tư, một tay kéo lấy cơ thể quyến rũ của Mộ San San vào lòng, miệng hắn bịt chặt lấy đôi môi mơn mởn đỏ hồng của Mộ San San.
Nói lại một hai lần thì thôi đi vì dù gì trong chuyện này, Lâm Phi cũng là người có lỗi. Nếu như hắn biết trước là buổi hẹn hò đầu tiên của Mộ San San, chắc chắn Lâm Phi sẽ không làm như vậy.
Vậy mà Mộ San San cứ nói đi nói lại như radio, Lâm Phi rõ ràng lại không phải loại trai trẻ có quá nhiều nhẫn nại trong chuyện dỗ dành phụ nữ nên chút áy náy, bứt rứt cuối cùng trong lòng cũng tan biến thành mây khói sau mỗi câu lặp lại của Mộ San San.
Đôi môi mỏng manh của Mộ San San mềm mại, tươi ngon như thể chỉ cắn nhẹ mật ong sẽ trào ra, mang thêm hương thơm phảng phất và vị ngọt lan tỏa khiến Lâm Phi mê mẩn tới điên dại.
Nhưng rõ ràng người bị Lâm Phi cưỡng hôn, Mộ San San lại không cảm thấy tốt đẹp như vậy.
“Ù ù.” Khoảnh khắc đôi môi hồng mơn mởn bị Lâm Phi xâm chiếm, trong đầu tổng giám đốc xinh đẹp vốn bị Lâm Phi phá hỏng buổi hẹn hò đầu đời chợt vo ve rối loạn.
Trong khi đó, ông tổ dục vọng Lâm Phi rõ ràng sẽ không tạm hoãn tiến công chỉ vì Mộ San San đang mơ hồ không tỉnh táo.
Nhân cơ hội Mộ San San còn đang choáng váng, đầu lưỡi của Lâm Phi vội nhấc lên, lướt dọc theo khuôn miệng hơi hé mở của Mộ San San, cuốn lấy chiếc lưỡi thơm mềm của cô.
Mộ San San giật mình thảng thốt, khi cô tỉnh táo trở lại, cái lưỡi tinh xảo mềm mại của cô đã bị Lâm Phi quấn chặt lấy, kỹ năng hôn điêu luyện của hắn khiến cô không tự chủ được hoàn toàn bị mê hoặc, gương mặt xinh đẹp tuyệt sắc cũng nhuộm màu đỏ nhẹ.
Bùm! Trong chốc lát, đầu Mộ San San như muốn nổ tung. Cô không thể nào ngờ được cảnh tượng cô trách móc Lâm Phi, hắn ngoan ngoãn nhận lỗi lại trở thành cảnh hôn tràn đầy vị ngọt như thế này.
Mà còn ở trên đường phố xe cộ nườm nượp.
Đương nhiên điều đó không quan trọng, mấu chốt là nụ hôn đầu của tổng